Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư

Chương 18



Sống trong hoàn cảnh ấy, chắc hẳn ai cũng sẽ nảy sinh tâm lý phản kháng chứ không riêng gì Triệu Đại Phi.Văn Trạch Tài lắc đầu nói ngay: “Nhà tôi chỉ có hai phòng, cậu ở lại cũng không tiện.

Thôi, giờ cứ vào nhà ngồi trước đã, rồi tôi sẽ tìm chỗ cho cậu ngủ nhờ đêm nay.”Thoáng thấy làn khói vấn vít toả ra từ gian bếp nhỏ, Triệu Đại Phi cười cười từ chối: “Thôi em không vào đâu.

Em đi lên trên trấn đây, chạng vạng tối em sẽ quay về kiếm anh.”Văn Trạch Tài gật đầu: “Ừ! Thế cũng được.”Từ lúc nhìn thấy Triệu Đại Phi, dạ dày Điền Tú Phương cứ quặn lên liên hồi, cồn cào, khó chịu vô cùng.


Bởi vì cô luôn trong trạng thái nơm nớp lo sợ Văn Trạch Tài lại ngựa quen đường cũ, kết bè cùng Triệu Đại Phi.

Tất nhiên sòng bài hay bàn nhậu luôn là địa điểm lý tưởng để bọn họ tụ tập chơi bời.

Và hậu quả cuối cùng chính là hai mẹ con cô sẽ phải tiếp tục hứng chịu những trận đòn roi đau đớn từ da thịt xuyên thấu tận tâm can.Tiễn Triệu Đại Phi đi rồi, Văn Trạch Tài trực tiếp tiến ra sau bếp múc nước rửa tay định bụng giúp vợ nấu cơm, ai dè Điền Tú Phương lại bồn chồn hỏi một câu: “Anh định đi ra ngoài à?”Biết vợ hiểu lầm, Văn Trạch Tài vội giải thích: “Không phải, anh rửa tay cho sạch để phụ em làm cơm mà.”Nghe vậy, Điền Tú Phương mới nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Trút được lo âu, cô bỗng nhiên tươi tỉnh hơn hẳn: “Thế anh vào nhóm củi nhé để em đi vo gạo.”Dứt lời, cô nhanh nhẹn xắn ống tay áo, bắt tay vào việc.Hiểu Hiểu ngoan ngoãn ngồi chơi dưới hiên nhà, chốc chốc cô bé lại ngước lên nhìn mẹ một chút rồi quay sang ngó cha một tí.Bắt gặp ánh mắt của con gái, Văn Trạch Tài lập tức đáp lại bằng một nụ cười dịu dàng hết sức có thể.

Tiếc thay, Hiểu Hiểu vội hốt hoảng xoay người, trực tiếp đưa lưng về phía anh.Ớ….

Văn Trạch Tài ngẩn tò te….Haha công nhận cái cảm giác bị trẻ con xa lánh cũng không mấy dễ chịu nhỉ!!!Đúng lúc này, Điền Tú Phương bất chợt cất tiếng hỏi: “Ban nãy Triệu Đại Phi tìm anh có việc gì thế?”Có thể những lời hứa hẹn mà Văn Trạch Tài đã nói hôm qua thực sự đánh động trái tim Tú Phương nên cô mới không nhịn được mà quan tâm tò mò một câu.Văn Trạch Tài có sao nói vậy: “Đại Phi bảo hôm nay nó đói quá nên đánh liều ăn trộm trứng gà của thím ba, nhưng ai dè lại bị bắt ngay tại trận thế là người ta tống cổ nó ra đường.


Giờ lang thang không có nơi trú chân nên đến xin ngủ nhờ nhà mình.”Tuy nhà Đại Phi ở thôn bên nhưng Điền Tú Phương biết rất rõ hoàn cảnh gia đình cậu ấy.

Mặc dù lúc này cuộc sống của mọi người cũng không lấy gì làm dễ dàng nhưng chắc có lẽ gộp cả hai thôn lại cũng chẳng có ai thảm bằng Triệu Đại Phi.===Chú Thích:(1)Sáng tai họ, điếc tai cày: dùng để phê phán những kẻ lười biếng, không muốn làm lụng vất vả.

Rất tinh tường khi nghe hiệu lệnh nghỉ ngơi nhưng hễ đến khi được yêu cầu quay trở lại công việc thì lại giả điếc.(2)“Chim liền cánh” và “Cây liền cành” từ lâu đã được các tác giả cổ điển Trung Quốc và Việt Nam sử dụng để nói về tình cảm vợ chồng khắng khít, không gì có thể chia ly.

Hai hình tượng này có tích như sau:Sách Nhĩ Nhã chép: Chim Kiêm giống chim le le, lông màu xanh, chỉ có một cánh và một mắt, thường ở phương Nam.

Mỗi khi muốn bay thì hai con phải chắp cánh với nhau mới bay được.

Chim này có tên là tỷ dực điểu hoặc Kiêm Kiêm.Cây liền cành là cành của hai cây giao nhau.Nguyên đời Chiến Quốc (479-221 trước D.L.) vua nước Tống tên Yển vốn người hiếu sắc, dâm bạo.


Một hôm đến chơi ở gò Phong Phụ, bắt gặp một phụ nữ hái dâu rất đẹp.

Vua dò hỏi mới biết là vợ của nho sĩ Hàn Phùng, người họ Tức.

Vua liền cho đòi Hàn, bảo đem vợ lại hiến mình.

Hàn sợ uy quyền, về thuật cho vợ nghe và khóc hỏi có bằng lòng không? Tức Thị làm thơ để tỏ ý mình:.


Bình Luận (0)
Comment