Phó đoàn trưởng Tiền nhìn anh một lúc lâu, cuối cùng không nhịn được, anh ta đi tới, lên tiếng nói chuyện với Cố Thịnh: "Tham mưu trưởng Cố, tôi biết cậu là một người chồng tốt nhưng sau này cậu có thể làm đàn ông một chút không, bớt giặt đồ ở trong viện, ảnh hưởng không tốt tới xung quanh."
Cố Thịnh phơi quần áo trên tay lên: "Anh sợ chị dâu Châu nhìn thấy?"
Phó đoàn trưởng Tiền nói: "Cô ấy đã nhìn thấy bao nhiêu lần rồi."
Chị dâu Châu thường thấy Cố Thịnh nhà bên cạnh giặt quần áo, cô ta không có phản ứng đặc biệt gì, chị dâu Châu vẫn ở nhà làm nội trợ, chăm con, cảm thấy hầu hạ tốt gia đình là chuyện phụ nữ nên làm.
Cô ta cũng không giống với bác sĩ Triển, là viện trưởng của bệnh viện, làm việc bận rộn giống đàn ông, cô ta ở nhà, có thể lo liệu việc nhà, đương nhiên phải lo liệu việc nhà nhiều hơn, cộng thêm có thể có hai đứa con gái giúp cô ta, chị dâu Châu cả ngày không vất vả cực nhọc mấy.
"Chị dâu không có ý kiến gì, anh còn nói tôi gây ảnh hưởng, tôi có thể gây ảnh hưởng gì?"
Phó đoàn trưởng Tiền hừ hừ một tiếng: "Cậu ảnh hưởng tới con gái của tôi, hai đứa con gái nhà tôi, ngày ngày nhìn thấy cậu giặt đồ ở đây, sau này con gái tôi không gả đi được."
"Cậu đừng hại con gái của tôi!"
Cố Thịnh vắt khô một chiếc áo: "Tôi hại con gái anh? Tôi cũng không lo con gái tôi không gả đi được."
Phó đoàn trưởng Tiền nói: "Con gái ở nhà vốn nên chịu khó một chút, học làm việc, hai vợ chồng các cậu ở sát nhà chúng tôi, tạo nên tác dụng đi đầu không tốt, hai đứa con gái nhà tôi đều sắp noi theo vợ cậu rồi."
Cố Thịnh cười: "Noi theo vợ tôi thì tốt mà, ai nói phụ nữ nhất định phải ở nhà làm việc nhà? Ai rảnh có thể phụ một tay thì phụ, vợ tôi cũng lãnh lương, cô ấy cũng làm việc."