Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 424 - Chương 424. Hối Hận 1

Chương 424. Hối hận 1 Chương 424. Hối hận 1

Con nhà cô đến vườn trẻ sao còn cầm ôm luộm thuộm, xe gỗ đều biến thành xe mui trần bọc sắt?

Giống như rìa sắt biến thành rìu vàng.

Tuy cô và Cố Thịnh đã làm xe đồ chơi gỗ tinh xảo đẹp đẽ cho con, nhưng đẹp cách mấy cũng không bì được với xe đồ chơi bọc sắt đắt tiền trong xưởng đồ chơi.

"Hựu Hựu, xe này lấy ở đâu?"

Oa Bao Nhục nhíu mày, cậu bé cũng không muốn cái xe này, nhưng người ta nhất định đòi đổi: "Đổi!"

Triển Ngải Bình nói: "Đổi với người ta? Đứa nhỏ mấy tuổi..."

Triển Ngải Bình sợ trẻ con không hiểu chuyện, thích xe gỗ của nhà cô, đổi đồ chơi với Oa Bao Nhục, nhưng trẻ con muốn đổi như vậy, phụ huynh của trẻ thì lại không, tại sao người ta phải dùng xe đồ chơi bọc sắt đổi lấy một chiếc xe gỗ của bạn?

"Ngày mai chúng ta đi đổi lại với người ta đi, chúng ta lấy xe của mình."

Oa Bao Nhục gật đầu, vô cùng vui vẻ: "Được!"

Đổi xong cậu bé liền hối hận, xe bọc sắt trong nhà nhiều như thế, căn bản không cần thêm chiếc này, cậu bé thích đồ do cha mẹ làm cho hơn.

Triển Ngải Bình cười xoa gương mặt nhỏ của con trai.

Cô thu dọn đồ chơi do hai đứa mang về, ngoài xe đồ chơi bọc sắt đắt tiền, cái khác chỉ là tranh nhân vật cắt ra từ tranh liên hoàn, các loại đồ chơi gấp từ giấy...Tiểu Thang Viên đã ôm về rất nhiều tranh nhân vật, bởi vì thể tích quá nhỏ, trước đó Triển Ngải Bình không phát hiện, cũng không phát giác được.

Triển Ngải Bình phát hiện có mấy võ tướng tam quốc?

Triển Ngải Bình nhìn chằm chằm gương mặt phúng phính của Tiểu Thang Viên, cô bé này giống Cố Thịnh, mắt hạch đào xinh đẹp, chân mày tinh xảo lại đẹp...

Con gái của cô mang nhiều võ tướng về như vậy làm gì?

Trẻ nhỏ lấy đâu ra những thứ này?

Triển Ngải Bình bày các võ tướng múa đao lộng thương trước mặt Cố Thịnh: "Anh nhìn xem, con gái anh mang về đó."

Cố Thịnh nói: "Con gái anh khiến người ta thích, giống mẹ nó."

Triển Ngải Bình: "Lúc nhỏ em rất được người ta thích sao?"

"Đương nhiên, bé gái ríu ra ríu rít, điểm duy nhất mà con gái nhà chúng ta không giống em chính là ít nói, lúc em hai ba tuổi, cái miệng nhỏ đó nói không ngừng nghỉ."

"Con trai con gái giống anh điểm này, ít nói."

Triển Ngải Bình cười hừ một tiếng: "Anh cũng chẳng ít nói tới đâu."

"Ngày mai nguyên hình nguyên dạng bảo họ mang về."

"Các con, sau này không được lấy lung tung đồ của người khác..."

Triển Ngải Bình hoài nghi con gái nhà mình liệu có "vầng sáng vạn người mê" giống như em trai ruột Triển Minh Chiêu của cô không, vầng sáng vạn người mê của em trai cô cũng không có tác dụng gì khác, chỉ là thường không làm mà có ăn, được người khác cho.

Nếu đợi sau này kinh tế mở cửa, em trai cô đi làm nhân viên bán hàng, tuyệt đối có thể kiếm nhiều tiền.

*

"Sao lại biến thành xe gỗ?"

Y tá trưởng Chương đón con trai về nhà, sau đó phát hiện đồ chơi cao cấp mới mua của con trai biến thành xe gỗ, dọa cô ta giật mình, cô ta hỏi con trai Lục Minh: "Minh Minh, có phải con bị người khác bắt nạt không? Có người cướp đồ chơi của con?"

Con trai Lục Minh cười ngốc ngếch: "Con muốn cái này."

Lục Minh là con trai út của y tá Chương, đã ba tuổi rồi, vẫn gửi ở lớp giữ trẻ trong bệnh viện, y tá Chương sợ người khác bắt nạt con trai mình nên mới không đưa tới vườn trẻ, nghĩ Lục Minh ở bệnh viện, cô ta có thể thường xuyên trông coi một chút, cũng sẽ không bị người khác bắt nạt, ai ngờ...Chiếc xe ô tô đồ chơi yên lành lại biến thành đồ chơi gỗ.

Thế này cũng quá đáng quá nhỉ!

Chồng của y tá Chương là Lục Quảng nói: "Tên nhóc ngốc này kẻo bị người ta lừa rồi nhỉ, trẻ lớn ức hiếp trẻ nhỏ."

Y tá trưởng Chương: "Ngày mai em chắc chắn sẽ đến lấy đồ chơi về."

Đâu thể vô duyên vô cớ tặng đồ chơi mắc tiền cho người khác.

Sáng ngày hôm sau, khi y tá trưởng Chương dẫn con tới lớp giữ trẻ, trong lòng còn rất tức giận, sợ phụ huynh đứa trẻ không chịu trả, ai biết trẻ lớn "bắt nạt người khác" đó lại chỉ là một đứa nhóc một tuổi rưỡi.

Bình Luận (0)
Comment