Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 439 - Chương 439. Kèn Đồng Nhỏ 2

Chương 439. Kèn đồng nhỏ 2 Chương 439. Kèn đồng nhỏ 2

Triển Ngải Bình: "Là bác sĩ mới tới không lâu à?"

Cố Tương Nghi: "Hả? Không khác mấy…"

Triển Ngải Bình: "Công tác bảo mật không tệ."

"Hì hì, chị dâu, tự chị tìm xem, đoán xem người em coi trọng chính là ai."

Triển Ngải Bình nói: "Bề ngoài thế nào?"

Cố Tương Nghi nói: "Chắc chắn là không đẹp bằng anh nhỏ của em."

Cố Tương Nghi vừa dứt lời, Cố Thịnh mang theo hai đứa bé đi bộ trở về, vừa nãy anh ra ngoài dắt trẻ đi bộ, ứng phó hai nhóc con rất mệt, vừa về tới đã nghe thấy vợ mình và em gái đang xì xào bàn tán.

Cố Thịnh nhíu mày: "Các em nói cái gì vậy?"

Triển Ngải Bình tiếp lời nói: "Nói em gái anh mới nhìn trúng một đối tượng, không đẹp trai bằng anh."

Cố Tương Nghi vội vàng nói: "Nhưng vóc người anh ấy đẹp hơn anh trai em."

Triển Ngải Bình kinh ngạc: "Làm sao có khả năng?!"

Đồng chí Tiểu Triển cảm thấy vóc người của đồng chí Cố nhà mình rất hoàn mỹ, quả thực là vóc dáng của người mẫu nam, eo nhỏ chân dài, khung xương lớn, tỉ lệ vóc người đẹp, chia ba bảy, dù là mặc quân trang hay là mặc đồ thường cũng rất đẹp.

Cố Thịnh: "?"

Cố Tương Nghi nói: "Em thích gầy một chút, anh của em quá cường tráng, không cần cơ bắp nhiều như vậy, trông quá dữ tợn."

Triển Ngải Bình không nhịn được nói: "Vậy quả thực ánh mắt em không tốt… Ừ, hơn nữa còn không biết thưởng thức."

Vạm vỡ rất tốt, sinh hoạt muôn màu muôn vẻ, còn có thể thử nghiệm các kiểu mới mẻ.

Cố Tương Nghi: "?"

Cố Thịnh: "…"

"Chị cũng đừng khen anh em quá, em lại không thể cướp anh em với chị."

Cố Thịnh nói: "Cho em cướp em cũng không cướp được."

Cố Tương Nghi cạn lời nghẹn họng: "Nói anh mập mà còn tự hào."

Oa Bao Nhục ngồi ở trên bả vai cha: "Cô út, cháu mới là người đàn ông thông minh nhất, tốt nhất trên thế giới."

"Cướp cháu đi!"

Khóe miệng Triển Ngải Bình co rút: "?"

Cố Tương Nghi: "Chị dâu, con trai của hai người quả thực chính là một khuôn đúc ra như hồi anh em còn bé."

Vừa tự tin vừa muốn ăn đòn.

"Nói bậy bạ."

*

Cố Tương Nghi về tới viện quân y, ra sức làm một cái loa nhỏ, mang thịt xông khói đóng hộp về phân chia cho những y tá quen biết, "Nếm thử đi, chị dâu tôi cho đó."

"Chu Huệ, cô còn nhớ không?"

"Đúng, chính là chị ấy gửi cho chị dâu tôi."

"Tại sao vậy?"

"Bởi vì người yêu chị ấy…"

Trải qua cái đài bằng mồm không ngừng nỗ lực truyền bá của Cố Tương Nghi, người trong viện quân y đều biết Chu Huệ đã tìm người yêu mới, cô ấy cũng sắp kết hôn, còn là một người đàn ông mới cưới lần đầu, nhỏ hơn cô ấy hai tuổi.

Người trong viện quân y bắt đầu nghị luận: "Chu Huệ và đoàn trưởng La đã ly hôn, cô ấy tìm được một người yêu trẻ trung hơn, còn là một bác sĩ nam."

"Điều kiện của bác sĩ nam này không sánh được với đoàn trưởng La nhỉ?"

"Người ta kết hôn lần đầu đấy, cô đồng ý gả cho người kết hôn ba lần hay là người kết hôn lần đầu?"

Có một y tá cười xấu xa nói: "Cũng không phải ai cũng giống Trương Lệ Dung, thích kiếm hàng qua tay."

Trương Lệ Dung gả cho đoàn trưởng La, trên thực tế cũng không thiếu người ước ao, mặc dù đoàn trưởng La là người đàn ông kết hôn ba lần, nhưng lúc anh ta theo đuổi một người, ra tay cực kỳ hào phóng, tặng không ít quà cho Trương Lệ Dung.

Trương Lệ Dung đều khoe cho các đồng nghiệp nhìn, khiến đồng nghiệp mê tít mắt.

"Trương Lệ Dung cũng sống rất kiêu ngạo."

"Mỗi người có duyên của mỗi người, Chu Huệ cũng gặp được mối lương duyên tốt."

Trương Lệ Dung biết Chu Huệ tìm một người đàn ông mới cưới lần đầu còn trẻ trung hơn, cả ngày ấy sắc mặt cô ta rất khó coi.

"Chu Huệ có thể có cái gì tốt chứ? Một con gà mái không đẻ được trứng, không sinh được con."

"Người này thực sự là mù mắt mới cưới cô ta."

Trong lòng Trương Lệ Dung tức giận bất bình, cô ta đi khắp nơi nói với mọi người Chu Huệ không sinh được con. Dưới cái nhìn của cô ta, Chu Huệ vốn đã không sinh được con, gả cho đoàn trưởng La đến mấy năm cũng không sinh được một đứa con trai nửa đứa con gái, vợ trước của đoàn trưởng La còn sinh hai đứa.

Trương Lệ Dung quả thực sắp bị chọc điên rồi, đầu óc cô ta hỗn loạn, bị người ta đỡ đi kiểm tra, cuối cùng tra ra cô ta mang thai.

Ánh mắt Trương Lệ Dung sáng lên, nghĩ thầm quả nhiên là Chu Huệ không sinh được con, ả không sinh được con còn dám tái giá, sớm muộn sẽ bị người ta đuổi.

Mà hiện tại bụng của cô ta rất quý giá, cô ta muốn ăn ngon mặc đẹp, để cho tất cả mọi người đều ngưỡng mộ cô ta.

Cô ta mang thai hạt giống của lão La nhà bọn họ, họ La kia mau mau làm trâu làm ngựa cho cô ta!

"Họ La, anh phải xem em như tổ tông!"

Bình Luận (0)
Comment