Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 448 - Chương 448. Không Thiệt Thòi 1

Chương 448. Không thiệt thòi 1 Chương 448. Không thiệt thòi 1

Triển Ngải Bình đến viện quân y non nửa năm, gần đây theo viện trưởng Hứa làm phẫu thuật, sau mấy năm nhân thủ đông đúc, cô phụ trách đón bệnh nhân khám bệnh cấp cứu, không nghĩ tới lại gặp người quen.

Không chỉ gặp bệnh nhân quen, còn nhìn thấy anh chồng Cố Thịnh quen thuộc.

Cố Thịnh: "…"

Vương Hữu Lý nhịn đau nói: "Có thể đổi bác sĩ cho tôi hay không?"

Triển Ngải Bình nói: "Chỉ có tôi thôi, chúng ta là người quen, nhà các anh cũng yên tâm chút."

Vương Hữu Lý nghĩ thầm cũng vì là cô tôi mới không yên tâm đó.

Nhưng hết cách rồi, vẫn bị người quen đẩy vào phòng phẫu thuật, viêm ruột thừa chỉ là tiểu phẫu, phẫu thuật xong chỉ cần ở lại tĩnh dưỡng mấy ngày là có thể xuất viện.

Trong lòng Vương Hữu Lý vẫn còn sợ hãi, anh ta nói với cố Thịnh ngồi ở trước giường bệnh: "Vẫn không nên tìm vợ làm bác sĩ."

Cố Thịnh: "…"

"Bây giờ nhìn thấy vợ cậu tôi đã choáng váng đầu óc." Nghĩ đến cô động dao với mình, anh ta liền cảm thấy rất đáng sợ.

Cố Thịnh: "Anh còn nhát gan thế sao?"

"Cậu không hiểu, tự cậu lên giường phẫu thuật thử một lần thì biết."

"Bác sĩ không quen càng có cảm giác an toàn hơn."

Cố Thịnh: "…"

Vương Hữu Lý vẫn còn sợ hãi cuộc phẫu thuật của mình, thế nhưng Cố Thịnh vẫn rất hâm mộ anh ta, anh đi theo sau lưng Triển Ngải Bình nói: "Vợ, vẫn là làm bệnh nhân của em thì tốt hơn, em sẽ chăm sóc mỗi ngày."

Triển Ngải Bình nói: "Bệnh nhân đương nhiên cần kiểm tra tình hình mỗi ngày rồi."

"Anh cũng đừng nghĩ tới giả bộ bị bệnh."

"Anh bị bệnh em chắc chắn không chữa cho anh!" Triển Ngải Bình nhắc nhở anh.

Cố Thịnh: "…"

Phu cương khó chấn.

Anh đối mặt với vợ mình luôn không cứng nổi, chỉ có thể cứng ở một số chỗ, những việc khác thì không được.

Thẩm Lệ Thanh mang theo hai đứa nhỏ trong nhà đến bệnh viện chăm sóc Vương Hữu Lý. Cố Thịnh nghỉ mấy ngày, vốn định tìm đồng đội cũ cùng chấn chỉnh lại phu cương, kết quả anh ta nằm viện, anh được nghỉ cũng trở thành ở lại bệnh viện bên vợ.

Oa Bao Nhục và Tiểu Thang Viên theo bên người cha, bọn chúng từ nhỏ đã rất quen thuộc với bệnh viện.

Vương Hữu Lý nằm ở trên giường bệnh quan sát hai anh em Oa Bao Nhục, anh ta đột nhiên có một phát hiện đáng sợ.

Vương Hữu Lý gọi Cố Thịnh đến: "Cậu có phát hiện không, con gái cậu cao hơn con trai cậu."

Đây là em gái cao hơn anh trai, không nhìn kỹ thì không thấy rõ, nhìn kỹ, Tiểu Thang Viên rõ ràng cao hơn một chút.

Cố Thịnh nói: "Con gái của tôi búi tóc nên có vẻ cao hơn."

Vương Hữu Lý ha ha: "Tôi nhìn kỹ rồi, chính là con trai cậu thấp."

Cố Thịnh ôm ngực: "Con nít mà, phát triển có nhanh có chậm."

Vương Hữu Lý bị bệnh nên mù, anh ta dùng khuỷu tay đẩy Cố Thịnh một cái: "Bé trai lớn hơn bé gái? Uổng công nó còn là anh trai."

"Con trai của cậu thật giống cậu."

Cố Thịnh: "Người anh em, cần tôi nhắc nhở anh một chuyện không? Tôi đã sớm phát hiện con trai của anh cũng không cao bằng con gái anh đó."

Đồng thời chị gái Đường Thố Ngư cao hơn em trai Toan Thái Ngư hết sức rõ ràng.

Vương Hữu Lý nói: "Đó là đương nhiên, nhà tôi là chị gái và em trai, đương nhiên chị gái cao hơn rồi."

Cố Thịnh: "Cười chết tôi, hai nhà chúng ta đều là thai long phượng, anh trai em gái chị gái em trai có thể cách biệt mấy phút?"

"Lúc hai con cá nhà anh sinh ra vèo vèo cũng chỉ cách nhau có vài giây."

"Lão Vương, e rằng cậu con trai này của anh cũng không ổn rồi."

Vương Hữu Lý: "…"

Vương Hữu Lý thở dài một hơi: "Ăn nói tào lao."

"Bây giờ trong nhà chúng tôi là âm thịnh dương suy."

Cố Thịnh nghĩ thầm tôi ở nhà cũng phu cương khó chấn.

Cố Thịnh nói mát: "Không phải là anh hối hận rồi chứ? Khi đó trước khi anh kết hôn nên nghe tôi, không nghe người đi trước ắt chịu thiệt trước mắt."

Vương Hữu Lý dùng một ánh mắt vô cùng mờ mịt nhìn về phía Cố Thịnh: "… Cậu còn không thấy ngại mà nói với tôi câu này?"

Cố Thịnh vô cùng lưu manh nói: "Trước khi kết hôn tôi đã nói rất mạnh mẽ rồi."

Vương Hữu Lý: "Hoang đường, tôi không muốn thấy hai vợ chồng các cậu nữa."

Cặp vợ chồng này sao giống như keo da chó, rửa thế nào cũng không sạch vậy?

Cố Thịnh đổ thừa: "Lúc trước nếu như anh nghe tôi mà không phải tôi tin anh thì hai ta sẽ không phải là kết cục này."

"Hồi đó anh chớ nói những lời đại nghĩa hiên ngang đó, cái gì mà có thể phụ một tay thì phụ một tay, vợ quân nhân rất vĩ đại… Tôi cũng không tới mức rơi vào kết cục như thế."

Vương Hữu Lý phẫn nộ: "Ồ, không ngờ người chồng ba tốt của viện gia chúc hiện tại lại bắt đầu trách tôi?"

"Tôi vốn dĩ cũng không tính cai thuốc lá, nhưng bởi vì cậu bỏ, ông đây thậm chí đã vội vã cai thuốc lá."

"Vợ cậu còn cho cậu tiền tiêu vặt đến mười đồng, mà tôi chỉ có năm đồng thôi."

Cố Thịnh: "…"

Bình Luận (0)
Comment