Bên này Tiểu Thang Viên mở ra cuộc đời làm lớp trưởng của cô nhóc, lớp trưởng lớp một, vốn là việc mà anh trai Oa Bao Nhục muốn làm, thế nhưng cậu nhóc nhảy lớp, cũng không vớ bỏ được chức lớp trưởng, bởi vì tuổi không lớn lắm, tính cách cũng không quá dữ dằn, lớp trưởng lớp hai là một nhóc mập có thể làm chủ tình hình, người ta đã làm lớp trưởng một năm.
Oa Bao Nhục chỉ vớ được chức tổ trưởng.
Mắt thấy em gái làm lớp trưởng, anh trai Oa Bao Nhục rất đau lòng, cậu nhóc cũng chạy đến mẹ trước mặt bạch bạch bạch: "Mẹ con muốn làm lớp trưởng, mẹ con muốn làm lớp trưởng…"
Triển Ngải Bình: "Trước tiên làm tốt chức tổ trưởng, sang năm chúng ta làm lớp trưởng có được hay không?"
Trong nhà có hai đứa nhỏ, mỗi người có cái sầu của mỗi người, vốn cho là đưa đi học sẽ an nhàn, kết quả lại ra vấn đề mới.
Con trai của cô cũng muốn làm lớp trưởng.
"Mẹ, mẹ đi nói với cô Khương được không?" Oa Bao Nhục giật nhẹ quần áo mẹ: "Con muốn làm lớp trưởng, nhà họ Cố chúng ta sẽ là một nhà có hai lớp trưởng."
Triển Ngải Bình thực sự nhịn không nổi: "Phì ——"
Sao không cho cô một nhà có ba Thám Hoa đi.
"Mẹ, mẹ, con muốn làm lớp trưởng! Con muốn giết gà."
Triển Ngải Bình động viên cậu nhóc: "Không làm lớp trưởng chúng ta cũng giết Gà, tổ trưởng cũng là trưởng, giống với viện trưởng của mẹ, đoàn trưởng của cha."
"Không ——" Oa Bao Nhục ra sức lắc đầu, chức quan tổ trưởng của cậu nghe quá nhỏ.
Cậu nhóc tiếp tục năn nỉ nói: "Mẹ, mẹ nói với cô Khương đi."
Còn phải để mẹ xin làm quan, Triển Ngải Bình bóp khuôn mặt nhỏ của cậu nhóc: "Đó không phải là đi cửa sau à, chúng ta phải xem năng lực cá nhân, nếu như con làm tốt, con nhất định có thể làm lớp trưởng, trước tiên Hựu Hựu đoàn kết với bạn bè, đi con đường quần chúng, để các bạn học tín nhiệm con, năm học kế tiếp đều bỏ phiếu chọn con...."
Oa Bao Nhục đã biến thành mặt khổ qua: "…"
Nhưng cậu nhóc thật sự phải làm tổ trưởng một năm sao? Cậu nhóc không làm được! Em gái làm lớp trưởng, làm sao cậu nhóc có thể chỉ làm tổ trưởng chứ.
Cuối cùng Oa Bao Nhục nhịn không được, tự đi đề xuất ý kiến với cô Khương, cô Khương cũng không cho cậu nhóc làm lớp trưởng, mà trở thành ủy viên lao động trong lớp, cô Khương hòa ái dễ gần nói: "Đây là một chức vụ có nhiệm vụ gian khổ, có thể hoàn thành hay không? Ủy viên lao động phải có rất nhiều trách nhiệm, đấu tranh giành vinh dự cho lớp học!"
Oa Bao Nhục: "… Có thể."
Ở trong ban cán bộ của học sinh tiểu học, có cảm giác tồn tại nhất phải kể tới lớp trưởng, uỷ viên kỹ luật còn có ủy viên lao động, đặc biệt là ủy viên lao động, mỗi ngày phải bố trí lao động, quản lý vườn rau của lớp, trực nhật quét lớp, phải đăng ký chấm điểm với ủy viên lao động của lớp khác… Mỗi tuần còn phải tổng vệ sinh lớp, có nhiều thời điểm ủy viên lao động phát huy tác dụng, bố trí quét lớp lau cửa sổ… Phải đốc xúc bạn học không thể lười biếng, giám sát thật tốt các công việc lao động.
Ủy viên lao động ở lớp trước của cô Khương không quán lý tốt lắm, chính cậu bé cũng muốn từ chức không làm, cô Khương bèn để Oa Bao Nhục với ủy viên lao động lúc trước cùng làm việc một tháng, nếu như Oa Bao Nhục làm tốt, tháng sau chính là ủy viên lao động chính thức.
Quan mới nhậm chức ba cây đuốc[1], sau khi Oa Bao Nhục lên làm ủy viên lao động, cũng làm vô cùng hăng hái, cậu nhóc muốn phát triển lớn mạnh sự nghiệp của mình, phải làm cán bộ lớp ưu tú, phải làm đội viên đội thiếu niên tiền phong ưu tú, tuyệt đối không thể lạc hậu hơn em gái, cậu nhóc phải làm một người anh trai ưu tú.
[1] Người ta thường nói quan chức mới được bổ nhiệm khi mới bắt tay vào công việc đều có một số tâm huyết, trước tiên phải làm hai ba việc ích nước lợi dân hoặc làm hai ba việc có ảnh hưởng để thể hiện năng lực và nâng cao uy tín của mình.
Thành tích học tập phải đỉnh cấp, những việc khác cũng phải tranh làm số một, không chỉ quản lý lao động ở trong lớp, ở nhà cũng quản lý lao động.
Oa Bao Nhục quải cặp chạy về nhà, vừa về nhà lập tức nghiêm túc cẩn thận lập ra kế hoạch lao động, cậu nhóc viết một đống lớn điều khoản, lôi em gái đến quét nhà lau bàn.
"Mẹ, con trông coi em gái làm lao động."
So với đốc xúc em gái làm bài tập, anh trai Oa Bao Nhục càng thích đốc xúc em gái làm lao động, phụ đạo bài tập cho Tiểu Thang Viên quá khó khăn, chỉ trông coi làm lao động thì đơn giản hơn nhiều, dù sao cô nhọc cũng không có nhiều mười vạn câu hỏi vì sao như vậy.
Cô nhóc không thể trốn tránh lao động!
Triển Ngải Bình: "…"
Tiểu Thang Viên: "…"
Oa Bao Nhục vô cùng hăng hái: "Mẹ, sau đó kế hoạch vệ sinh lao động trong nhà cứ để con sắp xếp."
"Phân cho con và em gái một miếng đất trồng rau đi!"