Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 593 - Chương 593. Bao Phủ 4

Chương 593. Bao phủ 4 Chương 593. Bao phủ 4

Cố Thịnh cười đi tắm rửa thay quần áo, Triển Ngải Bình đã nấu cơm xong, rau cũng rửa sạch, anh xào hai món, vừa vặn ăn cơm.

Cố Thịnh và con gái Tiểu Thang Viên ăn rất mạnh, đoán chừng là lượng vận động quá lớn, Oa Bao Nhục cố gắng ăn, thế nhưng không chịu nổi, ăn không vô.

Triển Ngải Bình nói: "Ăn mức vừa đủ thôi."

Trong nhà cũng không phải nuôi mấy thùng cơm.

Tiểu Miên Hoa nhai kỹ nuốt chậm, bản thân cô bé dùng muỗng nhỏ ăn cơm, ăn mà cả mặt đều là cơm.

Cuối cùng Triển Ngải Bình phát hiện Tiểu Miên Hoa nhai kỹ nuốt chậm còn ăn rất nhiều, cô im lặng không lên tiếng từ từ ăn.

Cố Thịnh cùng hai đứa nhỏ dọn bàn sạch sẽ, "Chờ hai ngày nữa có một chiến hữu đến nhà chúng ta ăn cơm."

Triển Ngải Bình nói: "Em có gặp chưa?"

"Chưa từng gặp, anh với anh ta là bạn học, anh ta trước anh hai khóa, gần đây vợ chồng bọn họ được điều đến…"

Triển Ngải Bình nói: "Vợ anh ta cũng là quân nhân?"

"Đúng, cũng là bộ đội tác chiến, còn có đứa con, sáu tuổi, có lẽ cũng sắp chuyển đến trường tiểu học cho con em, học lớp một, nói không chắc chung một lớp với Viên Viên."

"Giờ chuyển qua, đã khai giảng một khoảng thời gian rồi."

"Ừ."

Triển Ngải Bình nói: "Vậy em bảo Tiểu Thang Viên chăm sóc cậu bé, Viên Viên của chúng ta là lớp trưởng tốt mà."

Ánh mắt Cố Thịnh rơi vào mặt Triển Ngải Bình, anh cười nói: "Em thật để mắt con gái chúng ta."

"Làm sao vậy, đây chính là con gái của Triển Đại Bình Bình em, che chở cậu bé thôi mà."

Cố Thịnh cuộn ống tay áo: "Nghe chiến hữu anh nói, anh ta rất đau đầu, cha mẹ thường xuyên không ở nhà, tính cách đứa nhỏ này ngang tàng, không chịu quản lý dạy dỗ, ở nhà trẻ còn đánh nhau với người ta."

Triển Ngải Bình: "…"

"Để nó bảo vệ Viên Viên?"

Cố Thịnh không nhịn được cười: "Em nghĩ hay thật."

Triển Ngải Bình cười nói: "Vốn vậy mà, vốn là muốn thêm nhiều bạn hơn, giảm sự tồn tại của kẻ địch, biến kẻ địch thành bạn…"

"Sắp tới thời kỳ then chốt xem Viên Viên của chúng ta có thể tiếp tục đảm nhiệm chức lớp trưởng hay không, bây giờ lại có một học sinh chuyển trường." Còn là một thằng nhóc cứng đầu, Triển Ngải Bình có hơi sợ con gái nhỏ của mình không xử lý tốt mối quan hệ giữa người với người, lỡ như không cẩn thận có mâu thuẫn, ảnh hưởng cô nhóc làm lớp trưởng.

Cô nhóc còn muốn tiếp tục làm lớp trưởng, trở thành đội viên đội thiếu niên tiền phong, tham gia huấn luyện tuyển chọn đội danh dự.

Giáo viên chủ nhiệm của Tiểu Thang Viên từng lén trò chuyện với Triển Ngải Bình, nói hình tượng của Tiểu Thang Viên tốt, có tinh thần, trường học cân nhắc đào tạo cô nhóc, để cô nhóc làm một người kéo cờ.

Đồng chí Tiểu Triển vừa nghe nói con gái có thể làm một người kéo cờ, cô cũng rất kích động, mặc dù chỉ là đội danh dự thiếu nhi, không phải đội danh dự ba quân, làm một người kéo cờ cũng rất bảnh.

Cô muốn đến trường học xem con gái kéo cờ.

Ngẫm lại đã hết sức kích động.

*

"Tiểu Cố rất ưu tú, đúng, trước kia vợ cậu ấy là quân y, không nghĩ tới cậu ấy thậm chí đã có ba đứa con rồi… Lúc cậu ấy ở trường học, tính cách giống con trai em, cũng cứng đầu như thế."

"Cũng không nghĩ tới lại đột nhiên tới đây, vừa khéo, đưa con trai cho cậu ấy trị."

Một người đàn ông mặc quân trang nói chuyện với người phụ nữ cao gầy tóc ngắn cũng quân trang ở bên cạnh, người phụ nữ cầm mũ trên tay, cô ấy cười lạnh một tiếng: "Con trai của mình mà không tự quản được, còn muốn người khác quản."

"Con trai của em rất khó dỗ." Người đàn ông đang nói chuyện tên là Lục Minh, tính cách anh ấy rất ôn hòa, là người đàn ông ba phải, điều kiện gia đình anh ấy bình thường, cưới một cô gái ở đại viện thủ đô, tính tình hung bạo, ngay thẳng, chức vị còn cao hơn anh ấy, anh ấy chỉ có thể dỗ dành như bà cố nội, người ta là nữ theo nam, anh ấy là nam theo nữ.

Con trai giống mẹ cậu bé, ở nhà, anh ấy là tầng thấp nhất, dỗ người lớn, dự người nhỏ, khiến anh ấy đau đầu không thôi.

Cậu bé sau lưng hai người bọn họ, vẻ mặt kiêu căng khó thuần đang chơi súng gỗ trong tay, mặc dù thứ này làm bằng gỗ, nhưng khéo léo tinh xảo.

Cậu bé rất không hài lòng đối với việc mình phải chuyển trường, từ nhỏ thiếu cha mẹ làm bạn, khiến tính tình cậu bé rất chống đối, cậu bé lớn tiếng nói: "Mẹ con muốn làm lớp trưởng!"

"Con trai của mẹ đương nhiên phải làm lớp trưởng rồi."

Bình Luận (0)
Comment