Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 61 - Chương 61. An Tâm 3

Chương 61. An tâm 3 Chương 61. An tâm 3

Lúc còn trẻ thị lực của Triển Ngải Bình tốt, tuổi già rồi thì không bằng Cố Thịnh. Cố Thịnh rất đắc ý, sau đó vào game thành một "Bậc thầy phác thảo cơ thể người"[1].

[1] Khi bắn kẻ thù, tất cả các viên đạn đều trượt và chỉ trúng xung quanh cơ thể người, viên đạn bắn quanh người kẻ địch, giống như vẽ phác thảo kẻ địch. Câu nói này thường được dùng để phàn nàn về khả năng thiện xạ kém trong trò chơi bắn súng, và để trêu chọc người khác rằng họ không thể bắn trúng người.

Triển Ngải Bình vẫn lợi hại hơn anh một chút, cô nói: "Tay súng của anh mãi mãi là tay súng của anh, tay súng chính là dựa vào cảm giác đấy."

Lão Cố không tin, khổ luyện game bắn súng nhưng vẫn không sánh bằng cô, thế nhưng anh chỉ huy chiến thuật rất có trình độ, hai người bọn họ đứng song song, hai "tên âm binh" cùng giết chóc khắp bốn phương.

Thậm chí còn có chiến đội muốn đào hai người bọn họ tham gia thể thao điện tử, thực sự là trời ạ, trực tiếp nói rõ tuổi tác, khéo léo từ chối.

Khi đó, bọn họ thổn thức nói với nhau: "Lúc còn trẻ còn từng là cộng sự tốt nhất đó chứ."

Nhưng đây đã là chuyện của rất nhiều rất nhiều năm trước rồi.

"Cho cô thắng, không tranh cái này với cô." Cố Thịnh trẻ tuổi vô cùng thản nhiên nói.

Triển Ngải Bình quay đầu nhìn anh, nghĩ thầm anh chính là một ông vua nói một đằng làm một nẻo.

Châm cứu cho anh xong, Triển Ngải Bình thu dọn dụng cụ. Cố Thịnh ngồi ở trong phòng nhìn hai bên một chút, thấy Triển Ngải Bình đi tới đi lui trong nhà, đột nhiên cảm thấy vô cùng ấm áp yên bình.

Chờ sau này hai người bọn họ sẽ có một ngôi nhà thôi.

Kết quả anh nhìn thấy cô thật sự muốn đóng gói mấy cái gọi là "kẹo phòng hói" cho anh thì anh mới nhớ tới mình cần phải rời đi sớm.

Rõ ràng đã nói lời tạm biệt từ lâu, nhưng mãi đến bây giờ cũng chưa đi.

Nhưng lúc này anh không nỡ đi nữa, anh còn muốn ở bên cô lâu thêm một chút, dù cho tùy tiện nói chuyện một lúc cũng được, hoặc là đâm cánh tay anh thành con nhím cũng không sao, chỉ cần cùng một nhà đã khiến anh cảm thấy hết sức thỏa mãn rồi.

Cố Thịnh nhìn chằm chằm cái giường gọn gàng, đó là cái chăn hồi sáng sớm anh gấp gọn. Anh giơ tay che trán, lên tiếng nói: "Hình như tôi hơi choáng, bị sốc do châm cứu rồi."

"Tôi nghỉ ngơi một chút."

Dứt lời, anh nằm ở trên giường.

Triển Ngải Bình: "…"

Nếu không phải đạp không được thì cô đã cho anh một đạp rồi.

Cố Thịnh cũng chỉ kỳ kèo đến chạng vạng, người đi rồi, trái lại Triển Ngải Bình thẳng thắn muốn giữ anh ở lại, là tự anh muốn đi, Cố Thịnh sợ nán lại sẽ không cầm lòng được.

Anh tự nói với mình phải tính toán từ từ.

Đồng chí Cố vẫn chưa từng xảy ra chuyện gì với phụ nữ, tuy rằng ván đã đóng thuyền, nhưng lỡ như lần đầu tiên khiến cô không hài lòng, cô không làm nữa, bỏ của chạy lấy người thì làm sao bây giờ? Những phụ nữ khác có thể không làm được chuyện như vậy nhưng cô chắc chắn làm được.

Việc nhỏ không nhịn sao thành việc lớn, cũng không thể để con vịt đang nấu bay mất, đến địa bàn của anh thì anh sẽ dạy dỗ từ từ.

Lúc trở về Cố Thịnh đụng phải đồng chí Vương Hữu Lý. Mấy ngày trước Vương Hữu Lý ở nhà họ Thẩm ăn tết, gặp không ít bà con, không quạnh quẽ giống anh, cuộc sống trải qua vô cùng náo nhiệt.

Cố Thịnh móc "đơn xin vào Đảng" của mình ra, phất phơ ở trước mặt anh ta, cho thấy mình không phải kết hôn giả.

Vương Hữu Lý thật sự kinh ngạc: "Nhận giấy kết hôn rồi hả?"

"Cái này còn giả được hả?"

Vương Hữu Lý thật sự có hơi hâm mộ, người thì người sau hơn người trước, cùng đến Thượng Hải một chuyến, người ta cũng ôm mỹ nhân về rồi, còn đã gạo nấu thành cơm trước luôn.

Vương Hữu Lý cố ý giáo dục anh: "Sau này cậu lo học làm một người chồng tốt đi."

Cố Thịnh lười biếng nói: "Không học."

"Tên đàn ông thối tha kia, cẩn thận em dâu ly hôn với cậu bây giờ!"

Vương Hữu Lý: "Thái độ tư tưởng của cậu thật không đàng hoàng, cậu…"

"Cậu cứ chờ bị đám em dậu và chị dâu kia ghét bỏ đi!"

Cố Thịnh cười cười nghe anh ta cằn nhằn mấy câu này. Bây giờ Cố Thịnh nhìn thấy Vương Hữu Lý chỉ cảm thấy vô cùng thân thiết, đây chính là động đội tốt, đồng chí tốt.

Tốt nhất cho anh ta đi đầu làm người chồng ba tốt của viện gia chúc, đến lúc đó anh cứ "cố hết sức" theo sát học một chút.

Dù sao anh cũng là "bị ép" mà.

Vương Hữu Lý nhận được đáp án hài lòng, lại nhìn bộ dạng "lợn chết không sợ bỏng nước sôi" này của anh thì hoàn toàn an tâm.

Bình Luận (0)
Comment