Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 717 - Chương 717. Quảng Cáo 2

Chương 717. Quảng cáo 2 Chương 717. Quảng cáo 2

Biết tác phẩm của mình có cơ hội đưa lên TV, Triển Ngải Bình kích động chừng mấy ngày, buổi tối cô ngủ không yên, lăn qua lộn lại, mặc dù ngày hôm sau sẽ hiện mắt gấu trúc, cô vẫn lăn qua lộn lại ngủ không yên.

Lữ trưởng Cố ôm lấy cô: "Mỗi ngày kích động như thế? Bao nhiêu tuổi rồi, vẫn không nghỉ ngơi cho tốt."

Triển Ngải Bình khó có thể tin chôn ở trong lồng ngực của anh: "Em tưởng em sẽ trở thành một bác sĩ có chút danh tiếng, lại không nghĩ rằng em lại có thể lưu lại tên tuổi của mình ở trong lịch sử văn học, cuốn sách do em viết sách sắp quay thành phim truyền hình rồi!!!"

Cố Thịnh nhẹ giọng dỗ cô nói: "Ừ, vợ anh là tác giả lớn."

Triển Ngải Bình: "Chẳng lẽ là em đi lầm đường? Thực ra ban đầu em nên làm một tác giả? Em hẳn là có một giấc mơ văn học, em muốn làm phóng viên chiến trường! Em muốn đến văn nghệ giải phóng quân làm biên tập?"

Cố Thịnh: "…"

"Vợ à, em càng nói càng kinh dị."

Triển Ngải Bình ôm lấy cổ của anh: "Kinh dị chỗ nào, anh đừng nhắc tới cuốn nhật ký hòi tiểu học của em nữa."

"Đời người khắp nơi đều là bất ngờ."

Triển Ngải Bình liên tục thổn thức cảm thán: "Lúc 20 tuổi còn trẻ, cha nuôi nói em có thiên phú làm bác sĩ ngoại khoa, thiên phú của em cao hơn những người khác, ông ấy bảo em đừng lãng phí thiên phú của mình, em luôn bị câu nói này đè trên người, em cũng nghĩ thế, em quyết không thể lãng phí thiên phú của mình."

"Sau đó em lại học đông y, em lại muốn em có thiên phú học đông y, em học nhanh hơn người khác, điều mà bọn họ không hiểu được, em vừa nhìn là có thể hiểu ngay… Nhưng cho tới bây giờ, em lại kinh ngạc phát hiện, hay là em còn có thiên phú làm một tác giả văn học, anh xem, chỉ với quyển nhật ký em viết hồi tiểu học, em lại còn có thể viết sách, em viết ra một cuốn nhật ký ẩu tả khôi hài như thế, em còn có thể làm một tác giả, thực sự là khó mà tin nổi…"

Trong đời người nói đến "thiên phú" rốt cuộc là như thế nào chứ?

Cố Thịnh bật cười: "Em đang khoe khoang mình làm gì cũng có thiên phú à?"

Triển Ngải Bình nói: "Anh biết mà, em không hát hay hay, lão Cố, điều kiện giọng của anh tốt, anh giống anh tư của anh thành một ca sĩ cũng không phải không thể, còn có vẻ ngoài anh tuấn như thế, nếu như lên chương trình cuối năm, chắc chắn bác trai bác gái sẽ rít gào vì anh."

Cố Thịnh: "Bây giờ bọn họ đều thích nhảy disco, anh cũng không nhảy được như thế."

"Dù cho có thiên phú hay không, quan trọng là xem bản thân anh thích cái gì."

Triển Ngải Bình cười: "Đúng vậy, muốn làm cái gì thì làm cái đó, ai yêu cầu chúng ta nhất định phải đạt được thành tựu gì?"

"Em cũng không hơn ai, vì sao cái gì cũng phải so sánh với người ta, mọi thứ đều phải vượt qua người khác… Trên đường đời, phong cảnh dọc theo đường đi cũng rất đẹp, chậm rãi thưởng thức, không cần vội vàng vượt qua những người đồng hành kia."

*

Bộ phim truyền hình《 Học sinh mới 》được quay, Cố Miên còn đi diễn một vai phụ, tiếng nói của cô bé vui tươi, còn có một cơ hội hát nhạc đệm, cô bé diễn xong vai phụ của mình, mỗi ngày ở nhà luyện hát.

Cố Viện nghe cô bé hát, nghe tới mức lỗ tai đóng kén, cô nhóc cũng hát.

Cố Miên: "Chị, nếu như chị suy nghĩ cho em gái của chị, chị cũng đừng hát, hát nữa thì em trật nhịp mất."

Cố Viện: "Chị đang rèn luyện cho em, tí khó khăn ấy mà em cũng trật nhịp, lẽ nào em chỉ có chút bản lĩnh này?"

Cố Miên: "…"

"Tiểu Miên Hoa đến làm bài tập."

Triển Ngải Bình vô cùng lo lắng cho con gái nhỏ của mình, cô nhóc này yêu hát, thích chưng diện, dung mạo xinh đẹp, tướng mạo của cô bé khác với sự diễm lệ gai góc sắc bén của chị gái cô bé, ngũ quan vô cùng gần gũi hòa nhã, vui tươi, thanh thuần, trong trường học có một đống người thích cô bé.

Thành tích học tập của cô bé rối tinh rối mù, là một học sinh dở thứ thiệt, dở đến mức không cách nào cứu vớt, đồng chí Tiểu Triển đã từ bỏ trị liệu, chỉ ngóng trông con gái làm một học sinh năng khiếu văn nghệ.

Cố Thịnh cười cô: "Không thể có cả cá và tay gấu, Tiểu Miên Hoa của chúng ta như vậy, không phải là kiểu mà trước đây em thích nhất sao?"

"Văn nghệ tài hoa cao, nghe đạo diễn Tôn nói con bé làm diễn viên đóng phim rất tốt."

Triển Ngải Bình: "… Mẹ của con bé đã từng biên soạn sách hướng dẫn môn toán tiểu học, còn soạn một đống tài liệu ôn thi đại học, an nói xem em có quá bỏ bê việc học tập của con bé không?"

"Em như thế mà còn bỏ bê á? Hiện nay Tiểu Miên Hoa của chúng ta ở giữa, không đúng chót, may mà có sự nỗ lực của em." Cố Thịnh cười nói: "Làm học sinh năng khiếu văn nghệ, có thể thi lên đại học, em yên tâm đi."

"Thật sự tưởng con trai con gái của em đứa nào cũng Thanh Hoa Bắc Đại à?"

"Nếu như kết quả học tập của con bé siêu đỉnh, mọi thứ đều tốt, còn muốn đi làm ca sĩ, vậy không phải là lãng phí thiên phú làm nhà khoa học à?"

Bình Luận (0)
Comment