Triển Ngải Bình cười chào hỏi: "Chào các chị dâu."
Một người chị dâu họ Châu trong đó được nhắc tên, phát hiện Cố Thịnh còn nhớ cô ấy, không khỏi nhếch môi nở nụ cười, có thêm mấy phần thiện cảm đối với vợ chồng Cố Thịnh.
Cố Thịnh này ở trong viện gia chúc còn có chút tiếng tăm. Snh đẹp trai, năng lực làm việc tốt, điều kiện gia đình cũng tốt, không ít người muốn giới thiệu đối tượng giúp anh.
Mà đóa hoa cao lãnh này đến Thượng Hải một chuyến, tự mình giải quyết vấn đề cá nhân, mấy người trong đoàn văn công và viện quân y e là khó chịu hơn rồi.
Đương nhiên rồi, đối với những quân tẩu đã lập gia đình như các cô mà nói, người Cố Thịnh cưới là ai cũng không thành vấn đề.
Nếu người ta còn nhớ cô ấy, chị dâu Châu cũng chủ động mời nói: "Tiểu Cố à, rảnh thì dẫn vợ cậu đến nhà bọn chị ăn cơm, nếm thử tay nghề của chị dâu."
"Được." Cố Thịnh đáp lại một tiếng, anh nói với Triển Ngải Bình: "Chị dâu Châu, chị dâu Điền… Mấy người họ đều nấu ăn rất ngon."
"Đám đầu bếp" trong đội bếp núc thường nấu cơm dựa vào tâm trạng, trình độ nấu ăn lúc cao lúc thấp, hơn nữa là cơm tập thể, món ăn đơn điệu, thỉnh thoảng cũng sẽ đến nhà của các quân tẩu ăn chực bữa cơm, cải thiện một chút cơm nước.
Thời đại này đống chí trong đội bếp núc mà nấu cơm ngon thì đi đâu cũng là hàng hot người người tranh giành, đương nhiên, còn phải gặp được sĩ quan hậu cần thông minh một chút, phân phối thức ăn hợp lý, nếu không chính là mới đầu ăn thịt heo, lúc sau nhai trấu nuốt rau.
Bấy giờ trong bộ đội cũng tự mình nuôi heo trồng rau, đại đội khác nhau đều không giống nhau, trình độ trồng rau nuôi heo cũng không đồng đều, thế nhưng đến cùng nói thế nào, vẫn không ngon bằng cơm trong viện gia chúc.
Cố Thịnh nắm bờ vai cô, kề sát ở bên tai của cô nhỏ giọng nói: "Mấy chị dâu nấu ăn ngon trong viện gia chúc tôi đều biết, nhà ai có món gì ngon tôi sẽ nói sớm cho em biết, đến lúc đó em đi nếm thử tay nghề của người ta."
Triển Ngải Bình im lặng nghẹn họng, nghĩ thầm người anh em này rốt cuộc đã ăn chực bao nhiêu nhà, còn rất có kinh nghiệm ăn chực.
—— Có điều chuyện ăn chực quả thực rất vui vẻ.
Anh em tốt phải cùng đi ăn chực.
Triển Ngải Bình nhịn không được muốn kề vai sát cánh với anh: "Thực sự là anh em tốt."
Đây đều là thói quen ở quãng thời gian trước, sau khi nói xong Triển Ngải Bình ho khan một tiếng, phát hiện không đúng lắm, lần này cô mặc quần áo không phù hợp, nghĩ lần đầu tiên vào viện gia chúc, cô có ý định sửa soạn bề ngoài thành một thục nữ dịu dàng.
Hình tượng không thể mất đi vào ngày đầu tiên được.
"Em giỡn với anh năm đó."
Lý Ngọc Hà: "…"
Mấy chị dâu khác: "…"
—— Đây quả thật khá giống em trai anh.
Làm chủ nhiệm Hội Phụ nữ, Lý Ngọc Hà vẫn rất quan tâm mới tới vấn đề thích ứng cuộc sống của các quân tẩu, đám chị dâu bọn họ giúp đỡ một tay, dạy dỗ những thanh niên này.
Đặc biệt là cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp, biết trang điểm, da dẻ trắng mịn, vừa nhìn đã biết là con gái tới từ thành phố lớn, là đối tượng quan tâm trọng điểm, trong nhà dễ xảy ra "ầm ĩ" nhất.
Có điều Triển Ngải Bình lại không giống với những cô gái yêu kiều trong thành phố lớn lắm thì phải?
Lý Ngọc Hà: "…"
Tuy rằng còn chưa nghe ngóng được nội tình, thế nhưng chủ nhiệm Lý Ngọc Hà dự định trước tiên phân loại Triển ngải Bình là "con gái yêu kiều ở thành phố".
Bởi vì bề ngoài cô quá có tính lừa dối, dung mạo xinh đẹp, biết ăn diện, có học lực, không lo tìm việc làm, nhất định có thể lãnh lương.
Đúng thế, kiểu như vậy lại rất dễ gặp chuyện nhất.
Bất kể là thời đại nào, để duy trì vẻ xinh đẹp và mỹ lệ cũng phải cần hao tốn tiền của, con gái trước khi chưa kết hôn, lương một người tự tiêu một mình, mua giày da, mua quần áo, đi xem phim, xem kịch múa ba lê kịch… Cuộc sống trải qua mỹ mãn tươi đẹp.
Sau khi kết hôn, trà gạo dầu muối cùng với nuôi con, lại nghĩ tới tháng ngày trải qua trước hôn nhân, ắt hẳn không chịu được, không chừng lại ầm ĩ cãi vã.
Vì thế có vài gia đình, đừng thấy là hai người đều lãnh lương, cuộc sống ấy à, có thể còn không sánh bằng một người đàn ông lãnh lương, phụ nữ không có việc làm nhưng biết quán xuyến nhà cửa, biết đóng đế giày, biết nấu cơm nấu ăn… Gia đình như thế vẫn thoải mái hơn, trong nhà hài hòa.
Vợ Cố Thịnh còn không biết là loại nào.