Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm ( Dịch Full)

Chương 823 - Chương 823 - Kỳ Thi Cấp Ba Đến Đúng Hẹn 2

Chương 823 - Kỳ thi cấp ba đến đúng hẹn 2
Chương 823 - Kỳ thi cấp ba đến đúng hẹn 2

Tuy hiệu trưởng chỉ hi vọng cô và Chung Nguyên cố gắng lọt vào top hai mươi kỳ thi toàn thành phố, nhưng cô tự đặt mục tiêu cho mình là top ba, không thể bị trừ điểm vì tội cẩu thả chủ quan được.

Sau khi kiểm tra thấy bài thi của mình không có vấn đề gì xong, Giang Miên Miên không nộp bài sớm mà nằm rạp ra bàn chờ tiếng chuông báo hết giờ.

Mặc dù thi cấp ba có thể nộp bài sớm, nhưng cha cô đã nói buổi trưa sẽ đến đón cô, dù cô ra sớm cũng phải chờ.

Hơn nữa mặt trời bên ngoài còn gay gắt như vậy.

Giáo viên coi thi thấy Giang Miên Miên nhoài lên bàn, lập tức đi đến gõ bàn của cô vì sợ cô bị ốm.

"Thưa cô, em làm xong rồi ạ." Giang Miên Miên nhỏ giọng nói.

Tất nhiên là giáo viên coi thi biết thiên tài nhí Giang Miên Miên này. Nghe cô nói vậy, cô giáo liếc nhìn bài thi chi kín chữ của cô rồi khẽ gật đầu, sau đó đi đến chỗ học sinh khác tuần tra.

Buổi trưa thi xong, Giang Trường Hải dẫn mẹ, vợ, con gái và hai cháu trai cùng đến tiệm cơm Quốc Doanh ăn một bữa.

Đây là lần đầu tiên Trương Quế Hoa dùng bữa ở tiệm cơm Quốc Doanh. Mặc dù trước khi đi bà ta cứ chê đắt, không thực dụng bằng ăn ở nhà, song lúc ăn cơm bà ta ăn vui sướng hơn bất cứ ai.

"Lão Đại à, con nói đúng, tay nghề của đầu bếp trong tiệm cơm Quốc Doanh này rất tốt, cùng một món mà người ta nấu ngon hơn nhà mình." Trương Quế Hoa vừa ăn vừa cảm khái.

"Đương nhiên, không thì làm sao người ta lại gọi là tiệm cơm Quốc Doanh kia chứ. Người ta kiếm tiền dựa vào tay nghề này đó." Giang Trường Hải cười ha hả.

Cả gia đình ăn cơm xong, Giang Miên Miên về nhà ngủ một lát rồi lại được người thân đưa đến trường học.

Thi cấp ba trong hai ngày cả thảy, sau khi thi xong, rốt cuộc Giang Miên Miên có thể nghỉ ngơi đàng hoàng.

Bà cụ thấy cô đã thi xong cũng thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, dù sao thì bà ta cũng xa nhà hơn mười ngày rồi.

Phải biết là ngoài đồng còn nhiều việc, bà ta làm ít một ngày tức là bớt điểm một ngày công!"

"Bà ơi, bà ở lại thêm mấy ngày nữa đi. Cháu thi xong rồi, có thể dẫn bà ra ngoài chơi." Thấy bà nội phải đi, Giang Miên Miên không ngừng mời mọc đối phương ở lại.

Giang Trường Hải cũng hùng hồn nói: "Đúng đó mẹ à, mẹ đừng về nữa, con bù tiền điểm công cho mẹ, mẹ ở lại đây thêm mấy ngày nhé!"

"Con nói linh tinh cái gì đấy? Nếu con dám học thói vung tay quá trán của bọn tư bản chủ nghĩa thì coi chừng mẹ cầm chổi quất con đấy!"

Đầu tiên Trương Quế Hoa trừng mắt dạy bảo con trai mấy câu, sau đó quay sang Giang Miên Miên, tức thì thái độ trở nên yêu thương: "Miên Miên à, ruộng trong thôn vẫn chưa thu hoạch xong, bà về làm việc đã. Khi nào có thành tích, các con rảnh rỗi thì lại về thôn ở với bà mấy ngày."

Giang Miên Miên ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng thưa bà, khi nào có thành tích cháu sẽ về thôn báo tin vui cho bà."

"Được, vậy bà ở nhà chờ tin vui của cháu." Trương Quế Hoa vui vẻ nói.

Tô Uyển Ngọc thì lấy một khối thịt heo to bự, thức ăn chín và một ít hoa quả đúng mùa trong phòng bếp đưa cho Trương Quế Hoa.

"Mẹ ơi, mẹ mang mấy thứ này về nhà ăn nhé! Lần tới bọn con về sẽ mua thêm cho mẹ, mẹ đừng tiếc rẻ không ăn."

"Các con kiếm tiền chẳng dễ dàng gì, vẫn nên tiêu xài tiết kiệm mới phải."

Trương Quế Hoa lầm bầm ngoài miệng vậy thôi chứ rất thoải mái nhận đống đồ Tô Uyển Ngọc đưa cho mình: "Được rồi, lão Đại, chúng ta đi thôi."

Giang Trường Hải đạp xe chở bà cụ về.

Khoảng một tuần sau mới có thành tích thi cấp ba.

Sáng nay Giang Miên Miên dậy sớm ăn sáng, sau đó Giang Trường Hải đưa cô đến trường.

Hai cha con còn chưa đến cổng trường, cách rất xa Giang Miên Miên đã trông thấy trên cổng trường giăng một tấm biểu ngữ màu đỏ rất dài.

Bình Luận (0)
Comment