Thập Niên 70 Hợp Đồng Phu Thê

Chương 2


Trần Ngưng nhớ lại toàn bộ cốt truyện, trong lòng chỉ có hai chữ là ‘chạy mau’.Dựa theo tuyến thời gian trong cốt truyện, buổi tối hôm nay trong thôn sẽ chiếu phim điện ảnh, đến lúc đó nhân viên chiếu phim tên Quách Thụ Sinh kia sẽ đến tìm cô, hai người cũng sẽ xác định mối quan hệ vào tối nay.Trần Ngưng:...Sắc trời đã hơi sẩm tối, phim điện ảnh ắt hẳn đã chiếu rồi, người trong nhà ngoại trừ cô ra thì đều đã tới sân của đại đội.

Nếu lúc này Quách Thụ Sinh kêu một nhân viên chiếu phim khác ở lại, còn anh ta lại đi tới nhà cô, rồi làm ra hành động quá khích gì đó ở trong căn phòng này, đã vậy xung quanh còn không có ai, Trần Ngưng sợ đến lúc đó mình có trăm cái miệng cũng không nói rõ được.Ở niên đại này, một khi có tin đồn thất thiệt bị truyền ra ngoài, nếu không kết hôn thì thật sự rất khó giải quyết, phiền toái cũng sẽ càng lúc càng nhiều.


Hiện giờ thể lực của cô còn chưa khôi phục, vô cùng suy yếu, hoàn toàn không có năng lực chống cự.Nghĩ đến đây, Trần Ngưng đi tới cửa, nhìn khắp nơi xung quanh một phen, phát hiện chỉ có nhà thím Tô hàng xóm Đông viện là đang sáng đèn, nhà khác hình như đều đã tới xem điện ảnh ở đại đội rồi, có lẽ chỉ có thím Tô ở nhà.Cô không hề do dự, cũng không thắp đèn, khóa cửa lại đi về phía sân nhà thím Tô.Nhà thím Tô là một gian nhà ngói ba gian, phía tây để cho hai đứa con trai ở.

Sau khi bước vào sân, Trần Ngưng nhìn thấy đèn sáng ở gian phía Đông, trong phòng giống như có người đang đi lại.Lúc này người trong nhà nghe thấy tiếng động, một bóng người cao lớn xuất hiện ở cửa, Trần Ngưng lập tức khựng lại.


Người này không phải người trong nhà thím Tô, cô nhớ rõ hai con trai của thím Tô còn chưa thành niên, người cao nhất cũng chỉ cao xêm xêm cô thôi.Nhưng người thanh niên trước mắt này lại cao hơn Trần Ngưng một cái đầu, anh lại đột nhiên xuất hiện khiến cô cảm thấy vô cùng áp bách.Trần Ngưng vội vàng nhìn lướt qua, thấy người này ngũ quan sáng sủa, ánh mắt vô cùng sắc bén, lúc này anh đang nhìn cô với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.Trần Ngưng tự cảm thấy y thuật của mình không tồi, nhưng khả năng nhận biết đường đi thì lại không được ổn như vậy, tới những nơi xa lạ sẽ không phân biệt nổi đông tây nam bắc.

Thế nên trong lúc nhất thời, cô thậm chí còn cho rằng mình đã đi nhầm nhà.“Nơi này không phải nhà của thím Tô sao?” Trần Ngưng có chút không xác định đưa mắt nhìn chung quanh, cảm thấy hình như cũng không sai.Nghe thấy tiếng động, thím Tô trắng trẻo mập mạp bèn bước ra từ trong phòng.

Nhìn thấy Trần Ngưng, bà ấy không khỏi cũng có chút kinh ngạc, bởi vì Trần Ngưng tuổi hơi lớn một chút, đã không còn thích trò chuyện với trưởng bối như bọn họ, cũng rất ít khi tới nhà của bà ấy.Chẳng qua thím Tô vẫn vô cùng khách sáo, mỉm cười giữ lấy tay của Trần Ngưng, nói: “Tiểu Ngưng, hôm nay đại đội chiếu phim điện ảnh, mọi người đã đi hết rồi, sao cháu vẫn chưa đi vậy?”Dứt lời, bà ấy bèn đưa mắt nhìn về phía người thanh niên cao lớn kia, nói với Trần Ngưng: “Nó là họ hàng xa của thím, vừa rồi chắc là đã dọa đến cháu nhỉ, đứa nhỏ này không có ý gì khác, nó cứ thích banh mặt như thế đó.”.

Bình Luận (0)
Comment