Thập Niên 70: Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư, Được Gã Đàn Ông Thô Kệch Sủng Đến Khóc

Chương 350

Sao có thể trùng hợp là vợ của Chu Cảnh Diên như vậy?

Hơn nữa đội sản xuất thuộc huyện Khai Bình tỉnh C quê quán của Chu Cảnh Diên cách chỗ bọn họ cũng khá xa, không có khả năng trùng hợp như thế!

Lục Thanh Nghiên nhìn mấy đồng đội của Chu Cảnh Diên, mỉm cười.

"Tôi thực sự là vợ anh ấy!"

Chỉ Chu Cảnh Diên, lại nhìn biểu cảm của mọi người, Lục Thanh Nghiên không nhịn được cười.

Biểu cảm của Lý Vệ Quốc hơi cứng đờ, mấy người còn lại bao gồm Cố Hòa Sinh đều lộ vẻ khiếp sợ.

"Khụ khụ!"

Cố Hòa Sinh hơi xấu hổ, mất tự nhiên ho khan một tiếng.

"Lý Vệ Quốc, anh chắc chắn phải chạy 10 kilomet này rồi."

Tiêu Vệ Tinh cười to, vươn tay ôm lấy bả vai của Lý Vệ Quốc.

Đám Hoàng Kính cũng vui sướng khi người khác gặp họa: "Lý Vệ Quốc, chúng tôi đợi anh chạy 10 kilomet."

"Tại sao lại như vậy?"

Một lúc lâu sau, Lý Vệ Quốc mới lấy lại tinh thần, biểu cảm vẫn là không dám tin tưởng.

"Đồng chí, nếu cô bị Chu Cảnh Diên uy hiếp, cô nhất định phải nói ra, chúng tôi đảm bảo giải cứu cô."

Lục Thanh Nghiên nghe thấy thế, cười nói: "Tôi thực sự là vợ anh ấy, cam đoan không giả."

HAI"

Lý Vệ Quốc không còn mặt mũi gặp người khác, che mặt mình.

"Được rồi, lát nữa nhớ chạy 10 kilomet."

Biểu cảm của Cố Hòa Sinh nghiêm túc, nhưng trong mắt lại có ý cười.

"Đội trưởng, anh lại theo bọn họ bắt nạt em."

Lý Vệ Quốc rất muốn khóc, dứt khoát ôm lấy một đồng đội khác khóc giả.

Lục Thanh Nghiên rất thích chiến đội này, nên nói nhỏ với Chu Cảnh Diên: "Nơi này thực sự không tệ." "Ừm."

Chu Cảnh Diên nắm chặt tay Lục Thanh Nghiên, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm cô.

"Bà xã, vì sao em lại xuất hiện ở đây?"

Chu Cảnh Diên là người duy nhất biết được thân phận của Lục Thanh Nghiên ở trên thế giới này.

Đương nhiên là anh biết rõ, cô tuyệt đối không có thân thích ở đây.

Vị trí của anh hiện giờ là tỉnh A, cách tính C khá xa.

Tuy nói là sát bên nhau, nhưng ngồi xe lửa cũng phải mất một hai ngày mới đến nơi.

Anh cho rằng vợ anh đang ngoan ngoãn đợi ở nhà, kết quả lại gặp được cô ở đây.

Đôi mắt của Lục Thanh Nghiên khẽ đảo, đang suy nghĩ nên trả lời anh thế nào mới tốt.

"Không được gạt anh."

Nhìn ra được chủ ý của cô, Chu Cảnh Diên đã mở miệng trước một bước.

"Đợi không có ai em lại nói cho anh, được không?"

Lục Thanh Nghiên biết có một số việc nên nói cho Chu Cảnh Diên, như vậy hai vợ chồng bọn họ mới có thể cùng giải quyết vấn đề.

"Được."

Chu Cảnh Diên đồng ý với lời nói của Lục Thanh Nghiên, hiểu rõ có một số chuyện không thể để người khác biết.

"Cảnh Diên, giới thiệu giới thiệu đi."

Hoàng Kính tiến lên trước, tươi cười ôn hòa.

"Đội trưởng, sao anh lại dẫn vợ Cảnh Diên tới đây thế?"

Mấy đội viên khác vội vàng tiến lên, đứng trước mặt Cố Hòa Sinh.

"Nhiệm vụ lần này, đồng chí Lục sẽ dẫn chúng ta đi tìm tội phạm dư lại."

Cố Hòa Sinh vô cùng bình tĩnh tự thuật, lúc này mọi người mới biết hóa ra Lục Thanh Nghiên có liên quan tới nhiệm vụ lần này.

Lục Thanh Nghiên rất chột dạ, không dám nhìn ánh mắt của Chu Cảnh Diên bên cạnh.

Cô từng đồng ý với anh không để mình rơi vào nguy hiểm, kết quả còn "Đội trưởng, vợ tôi mệt mỏi."

Cố Hòa Sinh lạnh nhạt mở miệng, nhìn về phía Cố Hòa Sinh.

"Vậy cậu dẫn đồng chí Lục đi nghỉ ngơi trước đi."

Cố Hòa Sinh nhìn về phía hai vợ chồng, nói thầm một câu trong lòng.

Có vợ ở bên cạnh có phải ghê gớm hơn một chút không?

Làm như người ta không có vợ ấy!

"Rõ!"

Chu Cảnh Diên nắm tay Lục Thanh Nghiên, đi về phía doanh địa.

Nhìn bóng dáng hai người, Lý Vệ Quốc hơi chua xót: "Chỉ có cậu ta có vợ ư? Còn khoe ân ái trước mặt chúng ta."

"Lý Vệ Quốc, anh đừng ghen tị nữa, nếu muốn vợ thì trở về tìm một người đi."

Tiêu Vệ Tinh ôm lấy bả vai của Lý Vệ Quốc, kéo anh ta lại gần mình.

Lý Vệ Quốc vừa nghe tìm vợ, đầu ngẩng cao lập tức cúi thấp.

"Tìm vợ còn không dễ dàng sao? Chẳng qua muốn tìm được người vợ xinh đẹp như Chu Cảnh Diên, đúng là không dễ dàng."

Hoàng Kính cười lắc đầu, mấy người còn lại thì gật đầu.

Nói ra vợ của Chu Cảnh Diên thật đẹp, nghe nói cũng là người nhà quê, sao còn trắng còn đẹp hơn người thành phố như thế?
Bình Luận (0)
Comment