Đội trưởng Từ thấy hai người như vậy, tức tới mức gương mặt đỏ bừng lên: “Toàn bộ trừ công điểm 10 ngày.”
“Đại đội trưởng, ông không thể làm như vậy, ông làm như thế là muốn mạng tôi mà!”
Vương Kim Nga và Ngưu Lan Hoa vừa nghe thấy thế vội nói, lúc này mọi người đều dựa vào công điểm kiếm sống, thực sự bị trừ công điểm, chồng bọn họ không đánh chết bọn họ mới lạ.
“Vương Kim Nga!”
“Ngưu Lan Hoa!”
Hai giọng nói nổi trận lôi đình truyền từ phía sau tới, mọi người thấy thế thì nhanh tránh ra, lúc này lại được xem thêm náo nhiệt.
Chồng Vương Kim Nga là người đàn ông cao 1m6, người trong đội đều gọi ông ta là Trần chú lùn.
Chồng của Ngưu Lan Hoa cũng họ Trần, mọi người là Trần vô lại, trông cũng cao lớn, mặt dài nhỏ nhìn hơi hung dữ.
Họ Trần là họ nhiều thứ hai trong đại đội số 1, nói ra Trần chú lùn và Trần vô lại còn có chút quan hệ thân thích.
Hôm nay hai người làm việc ở chỗ xa nhất đại đội, kết quả được người ta thông báo vợ mình đánh nhau, tức tới mức ném dụng cụ trong tay, nổi giận đùng đùng chạy tới đây.
“Lão Trần, ông phải làm chủ cho tôi, Vương Kim Nga dùng gậy gỗ đánh con gái chúng ta, hiện giờ bà ta còn đánh tôi thành ra như vậy, tôi không sống nổi nữa.”
“Chồng à, tôi cũng không sống nổi nữa, tôi chết đi cho xong.”
Hai người vừa thấy chồng mình thì nhanh chóng chạy tới bên Trần chú lùn và Trần vô lại, vội vàng chỉ trích đối phương.
Lục Thanh Nghiên ở một bên ăn dưa xem diễn, diễn vô cùng xuất sắc, cũng khiến cô mở mang kiến thức sức chiến đấu và năng lực tố cáo của người đàn bà đanh đá niên đại này.
“Trần chú lùn, việc hôm nay ông thấy thế nào, nếu không bồi thường cho nhà tôi 10 tệ, tôi sẽ không để yên cho nhà ông.”
Sở dĩ Trần vô lại tên Trần vô lại là vì ông ta làm người vô lại tới cực hạn, cả nhà đều không phải loại người tốt đẹp gì, chính vì thế Trần Ni đã 18 tuổi nhưng không có ai dám làm mai cho cô ta.
“Trần vô lại, ông còn không biết xấu hổ bắt tôi bồi thường, ông nhìn chuyện tốt vợ ông làm đi?”
Trần chú lùn ước gì có thể lập tức về nhà đánh Vương Kim Nga một trận, nhưng ở bên ngoài vẫn cố nén giận.
“Câm miệng hết cho tôi! Hôm nay hai người đều có lỗi, Vương Kim Nga ra tay đánh vỡ đầu Trần Ni trước, bồi thường nhà vô lại 2 tệ, việc này coi như qua.”
Đội trưởng Từ lạnh giọng nói, con mẹ đúng là một đám gậy thọc phân.
Vương Kim Nga trợn to mắt, đâu nguyện ý bồi thường lập tức muốn kêu khóc, nhưng bị ánh mắt của đội trưởng Từ dọa sợ.
Trần vô lại và Ngưu Lan Hoa nghe thấy thế thì vui mừng khôn xiết, có thêm 2 tệ cũng tốt.
“Tản hết đi, toàn bộ đi làm việc, nếu không trừ công điểm.”