Chương 744 - Phiên ngoại 124. -Hết
Sau khi đỗ xe, Ninh Hiên đút tay vào túi chơi một điệu nhạc, vừa đi đến cửa, anh vừa liếc nhìn hộp thư xem có thư từ hay chuyển phát nào mà anh có thể mang về nhà trên đường đi không.
Này vừa thấy, thật sự có một phong thư dày.
Anh dừng lại, quay người bước tới, rút lá thư ra.
“Là của mình à?” Trên mặt bức thư ghi người nhận là ‘ Ninh Hiên ’, nhưng Ninh Hiên lại nhớ không rõ khi bản thân mua đồ đã gửi về phía bên nhà cũ.
Muốn gửi cũng phải gửi đến chỗ tiểu khu kia chứ.
Anh nghĩ về việc khi nào anh có thể mua nó, nhưng anh quên rằng, dù sao thì, anh rất thích mua sắm trực tuyến.
Mà mấy loại trường hợp như thế này thì chỉ cần về nhà bóc lớp bên ngoài ra xem đò vật bên trong là kí ức khôi phục lại thôi.
Bước vào nhà, thản nhiên ngồi trên ghế sô pha, Ninh Hiên quen thuộc lấy ra một con dao tiện ích từ tủ dưới bàn cà phê, dùng nó để bóc chuyển phát nhanh.
Động tác của anh quá bạo lực, không cẩn thận làm những đồ trong đó bắn tung tóe ra nền nhà.
Xôn xao, tất cả các món đồ bên trong rơi xuống mặt đất, trong đó còn có một người bước ra ngoài, người này đang đi một đôi dép lê làm bằng cao su.
“Ảnh chụp?”
Ninh Viễn Hành vừa tắm xong liền thay quần áo ở nhà, đang nghĩ tới phòng khách xem tin tức gì đó, nhưng lại bắt gặp cảnh tượng đứa con trai của mình đang thô bạo phá bỏ chuyển phát nhanh.
Nhìn thấy vô số tấm ảnh vương vãi khắp sàn nhà, ông khom lưng nhặt một tấm rơi đến bên chân kia lên, lật qua xem.
Yên tĩnh ——
“Ba, ba làm sao vậy?”
Ninh Hiên nhìn lão cha đột nhiên đỏ bừng mắt ảnh chụp, trong lòng không khỏi có chút không biết phải làm sao.
Lớn như thế này rồi, nhưng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy ba ba khóc.
Vội đứng lên, bước lại đây, nghĩ muốn an ủi an ông, cũng không biết nên làm như thế nào, ánh mắt thoáng nhìn thấy tấm ảnh mà đối phương đang nắm chặt trong tay, tức khắc sủng sốt.
Chỉ thấy mọi người trong gia đình họ đang đứng hoặc ngồi trên phông nền truyền thống của Trung Quốc, với nụ cười thoải mái và hạnh phúc trên khuôn mặt, tràn ngập hạnh phúc.
Nhưng đây không phải là điều mà Ninh Hiên chú ý tới.
Mắt anh dán chặt vào chính giữa bức ảnh, nơi ba ba anh đang ngồi.
Trong bức ảnh, Ninh Viễn Hành, đang ngồi trên một chiếc ghế tựa lưng cao bằng gỗ gụ, giơ hai tay lên như mọt tư thế ôm, như thể một bóng dáng nhỏ bé nên ngồi ở đó..
“Nơi này…… Vốn dĩ nên có.”
Đầu ngón tay run rẩy chỉ vào một chỗ trong bức anh, Ninh Hiên khắc chế không được mà nỉ non nói.
Anh đột nhiên xoay người lại, tìm tường bức ảnh một, cầm lên rồi lạ hạ xuống.
“Không có, không có,sao tất cả đều không có?”
Trong mỗi bức ảnh đều có một bóng người trống rỗng, nhưng dù anh có tìm kiếm nó như thế nào đi chăng nữa thì hình bóng đó cũng không tồn tại.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Ninh Hiên vội vàng lấy điện thoại ra, tra tìm hết thảy các tin tức liên quan tới anh.
Mạng có chút kẹt cứng, nhìn chằm chằm vào vòng tròn nhỏ ở giữa màn hình biểu thị nạp, Ninh Hiên bất giác cắn ngón tay, trong lòng cảm thấy lo lắng cùng lo lắng.
Cuối cùng, thông tin đã được tải, bài báo đầu tiên anh nhìn thấy viết về anh được mời với tư cách là khách mời đặc biệt trong một chương trình đi chơi cùng với bé cưng.
Ký ức trong đầu nói cho Ninh Hiên biết, quả thật có chuyện như vậy, nhưng sở dĩ anh quay lại tham gia chỉ là muốn làm một nửa ân tình cho người anh em tốt của mình, cho nên anh không mang theo một đứa bé tham gia như những khách mời khác.
Nhưng trực giác lại nói cho anh biết, không phải, khi đó, bên người anh vốn có một……
Có ai?
Trong lúc vô tình nhìn thấy một bức ảnh trên màn hình của chương trình, bức ảnh bên trong là một mình anh ấy đang học cắt giấy.
Hình vẽ cắt giấy gấp lại không rõ ràng, nhưng Ninh Xuân cứ nhìn chằm chằm vào nó, như thể tất cả câu trả lời đều ở đó.
Đột nhiên, lời nói hôm nay của Lan Ỷ vang lên bên tai anh.
“Cái này em vẫn luôn thấy anh mang theo bên người, là bùa hộ mệnh sao?”
“Hộ, bùa hộ mệnh.”
Đột nhiên, Ninh Hiên giật đứt sợi dây màu đỏ trên cổ, dùng dao gấp cắt mở túi vải nhỏ, lấy ra một chiếc vỏ kim loại nhỏ có hình con sò ...
Lớp vỏ này chủ yếu để chống thấm.
Anh bắt tay và thử nhiều lần trước khi mở được chiếc vỏ, để lộ một vết cắt giấy nhỏ được nâng niu giấu bên trong.
【 không được mở ra nó! 】
Một giọng nói mơ hồ vang lên trong đầu anh, Ninh Hiên lại vờ như không nghe thấy, vẫn kiên quyết và cẩn thận, từng chút một mở tờ giấy cắt ra.
Trên bức tranh cắt giấy màu đỏ là một vòng tròn những người nhỏ đang nắm tay nhau.
Đặc điểm của mọi người là khác biệt.
Có anh, có ba ba, còn có nhóm anh trai chị dâu, còn…… một thân ảnh khác.
Ngoài những người lớn trông vừa lạ vừa quen, còn có ba bóng dáng của những cậu bé từ cao đến thấp, cùng với ... một bóng dánh nhỏ bé.
Trong chớp nhoáng, những dòng kí ức bị phong ấn nay như nước nũ ào ra, quay trờ về.
Mà Ninh Hiên, lệ rơi đầy mặt.
Anh khom lưng, nhặt các tấm ảnh nằm rải rác trên mặt đất, lần này nhìn lại, anh có thể thấy bóng dáng nhỏ bé đã từng biến mất trên đó.
Tiểu gia hỏa mặc một bộ gấu trúc liền thân, trong lòng ngực ôm chú gấu bống mà bé yêu thích nhất, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt thanh tú và dễ thương, anh mơ hồ có thể nghe thấy giọng nói như sữa đó.
“Anh trai!”
Giọng trẻ con vang lên, Ninh Hiên đột nhiên ngẩng đầu, , đối diện với ánh đèn ở cửa ra vào, anh nhìn thấy em gái bảo bối của anh đang mơ màng ôm một con thú bông gấu trúc, ngơ ngác đứng đó nhìn anh.
Thấy anh không phản ứng, tiểu gia hỏa lại nãi hô hô mà kêu một tiếng: “Anh ơi, đói đói, uống sữa.”
“Được rồi, anh ba lập tức đi pha cho em!”
Từ đây, mỗi khi mà Tiểu Tại Tại ngủ sau, Ninh gia ở thế giới hiện đại, lại xuất hiện một báng dáng nhỏ bé đáng yêu.
Tiếng cười vang lên không ngừng.
-Hết.
Góc nhỏ của Cam:
Mình xin giới thiệu chút về truyện của bên mình dịch nha.
1.
TRUYỆN: Xuyên Thành Đường Muội Của Nữ Chủ Trong Truyện Khoa Cử
TÁC GIẢ: Lâm Quả Đống
1x1 #Cổ Đại# Điền Văn# Hài Hước# HE# Làm Giàu#Làm Ruộng #Ngôn Tình# Ngọt sủng# Nữ Phụ #Quân Nhân# Trọng Sinh #Xuyên Không #Xuyên Sách
NỘI DUNG:
Cố Linh xuyên thành đường muội ngốc bạch ngọt của nữ chủ trong truyện khoa cử văn.
Nguyên chủ và nữ chủ Cố Lan là đường tỷ muội, nhưng nguyên chủ lại có vận khí tốt, từ nhỏ được gia gia và nãi nãi, phụ thân mẫu thân yêu thương, mà nữ chủ là bồi tiền hóa trong miệng Cố nãi nãi. Đúng vậy, nguyên chủ sinh hoạt ra ở một gia đình cực phẩm, nguyên chủ là người ở Nhị phòng Cố gia, hơn nữa Cố nãi nãi, Cố gia gia đều là cực phẩm. Nữ chủ lại thuộc người ở Đại phòng Cố gia, bởi vì không có nhi tử, thành trâu ngựa của Cố gia.
Nhưng, nữ chủ là người trọng sinh, đời trước bởi vì gia đình cực phẩm nên mới phải chịu nhiều đau khổ, đời này nàng biết thư sinh nghèo trong thôn về sau sẽ làm quan, cho nên dùng thủ đoạn định ra hôn sự giữa hai người, sau đó chờ sau khi thư sinh nghèo trúng tú tài, nàng mới bắt đầu trả thù gia đình cực phẩm.
Dựa theo cốt truyện của tiểu thuyết:
1, Nữ chủ gả cho thư sinh, nguyên chủ gả cho tiểu địa chủ.
2, Trượng phu của nữ chủ trúng tú tài, trượng phu của nguyên chủ sắp phá sản.
3, Trượng phu của nữ chủ trúng cử nhân, trượng phu của nguyên chủ thành phạm nhân.
4, Trượng phu của nữ chủ thi đậu tiến sĩ, trượng phu của nguyên chủ…… Nguyên chủ không còn trượng phu.
Nhưng sau khi Cố Linh xuyên thư:
1, Nữ chủ gả thư sinh, Cố Linh tiến vào tư thục.
2, Trượng phu của nữ chủ trúng tú tài, Cố Linh sắp phát tài.
3, Trượng phu của nữ chủ trúng cử nhân, Cố Linh gả chồng.
4, Trượng phu của nữ chủ thi đậu tiến sĩ, Cố Linh……
Trích lời của Cố Linh: Ta muốn mang theo người nhà cực phẩm xông lên……
Gỡ mìn: Truyện chỉ là hư cấu, khả năng có chút ngốc nghếch, không bôi đen nguyên nữ chủ.
Tag: Xuyên không, Nữ phụ, Ngọt văn, Xuyên sách
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Cố Linh ┃ vai phụ: Cố Lan ┃ Vai khác:
Một câu tóm tắt: Cuộc sống những ngày nằm thắng……
Lập ý: Là hài tử hiếu thuận phụ mẫu!
2.
TRUYỆN: Cứu Vớt Bạo Quân Tàn Tật
TÁC GIẢ: Thôn Ngư
NỘI DUNG:
Khương Tiểu Viên xuyên vào một quyển tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết.
Trong tiểu thuyết có bạo quân hủy diệt thiên địa.
Vận mệnh của Bạo quân khá nhấp nhô, là một đứa con trai bị phụ hoàng ghét bỏ, hắn nhận hết mọi khổ sở, lạnh lùng, bị dì ruột hại phế chân, thiếu chút nữa là chết.
Trưởng thành,, hắn ta vô tâm, tàn nhẫn, vì đã bị phản bội vô số lần nên hắn đâu còn tin tưởng vào ai nữa.
Hắn gϊếŧ cha sát huynh, làm dân chúng oán thán, là một bạo quân chính cống.
Mà Khương Tiểu Viên lại xuyên thành hệ thống tùy thân của thiếu niên bạo quân, nàng mở ra giao diện của hệ thống thì thấy:
Làm cách nào để trở thành một minh quân.
Khương Tiểu Viên:?
Khương Tiểu Viên trải qua cuộc đấu tranh phức tạp tâm lý, cũng quyết định làm một cao nhân vô song bên cạnh bạo quân vị thành niên, trèo ra khỏi mặt dây chuyền ngọc bích để đối mặt với thực tại.
Nhưng khi nhìn lại bản thân còn chưa cao được 10 cm.
Cao nhân:……
*
Lại một đêm nhàm chán và lạnh lẽo.
Thiếu niên ngồi xe lăn quay người lại, nhì thấy một người tí hon đang thở hổn hển tiến ra rừ ngọc bội của mình.
............
8cm tiểu khả ái x 18cm( không phải ) đại chó săn
(18cm cái gì ấy nhể???)