Nếu như giả vờ anh ta nữa thì Minh Chi Tuệ cũng không thể giả vờ mãi được.
Cô ấy nói: "Tôi sẽ không nối lại hôn ước với anh đâu. Nếu như anh không chịu nói cho tôi biết em họ tôi đang ở đâu thì tôi cũng không cầu xin anh nữa, tự tôi sẽ đi tìm."
Dù sao bây giờ cô ấy cũng không có công việc, hiện tại giấy chứng nhận ra ngoài cũng có hiệu lực một tháng vậy thì cô ấy sẽ ở lại rồi đăng báo tìm người. Cô ấy không tin là trong vòng thời gian một tháng ở Bình Thành mình sẽ không tìm thấy được em họ Nghiêm Dac.
Minh Chi Tuệ đoạt lấy mái chuyền thuyền từ trong tay keo con chó để chuẩn bị chèo về bờ.
Lạc Chí Thanh không đưa cho cô ấy: "Chi Tuệ, em không cần phải giận dỗi đâu. Em không biết bơi lội ngã xuống lại cảm lạnh thì làm sao bây giờ. Mau đưa mái chèo thuyền cho anh."
Minh Chi Tuệ tức muốn chết, trong lúc tranh đoạt hai người đều không nhận thấy được có một chiếc du thuyền nhỏ khác đang đi tới gần du thuyền của bọn họ, con thuyền kia đang chuẩn bị tới rất nhanh....
Ở một bên khác, sau khi Mạnh Cảnh Niên lên du thuyền đã phát hiện ra lực chú ý của Tiểu Ngọc vẫn luôn dừng lại ở chiếc du thuyền phía trước. Ở trên chiếc du thuyền kia cũng có một nam một nữ, có thể là một đôi yêu nhau đang du ngoạn trên hồ.
Hơn nữa, sau khi Tạ Tiểu Ngọc lên thuyền thì cô luôn cầm lấy mái chèo thuyền không ngừng lái về phía gần thuyền của hai người bọn họ.
Mạnh Cảnh Niên nghe Chu Thành Phong nói em họ đã có bạn trai rồi.
Anh ấy định chờ đến sau khi nhận người thân với em họ xong rồi thì cũng chuẩn bị đi gặp bạn trai của cô để nhìn xem nhân phẩm của cậu bạn trai này thế nào. Nếu như tốt thì còn được nhưng nếu như không tốt thì Mạnh Cảnh Niên phải đau đầu rồi.
Vậy mà còn chưa tới lúc nhận người thân mà anh ấy đã bắt đầu cảm thấy thối ruột. Cô em họ đang ở trước mặt anh ấy thế mà lại không tập trung như vậy.
Lực chú ý của cô em họ vẫn luôn dừng lại trên người của đôi nam nữ trên chiếc du thuyền phía trước. Mạnh Cảnh Niên không nhịn được nói: "Đồng chí Tạ, đừng có nhìn nữa, trước hết em có thể nghe anh nói chuyện được không?"
Đôi mắt của Tạ Tiểu Ngọc vẫn không xê dịch, nếu như con thuyền nhỏ hữu nghị phía trước vừa lật thì cô nhất định sẽ đá cái tên chân mệnh thiên tử của chị họ xuống nước, cái này rất quan trọng.
"Đừng nóng vội, tôi đoán một lát nữa chiếc thuyền nhỏ phía trước chuẩn bị lật thôi." Mạnh Cảnh Nien:.…
Anh ay phát hiện Tạ Tiểu Ngọc có vẻ rất quan tâm đến du thuyền của người khác làm anh ấy đột nhiên nghĩ ra không phải chiếu du thuyền phía trước có một người đàn ông sao, chẳng lẽ đó là bạn trai của cô?
Anh ấy đang muốn nhận người thân với em họ lại vừa lúc đụng phải em gái họ tới công viên bắt gian sao?
Không thể trùng hợp như vậy chứ?
Mạnh Cảnh Niên cũng nhịn không được mà chuyển sự chú ý của mình lên người đôi nam nữ ở chiếc du thuyền phía trước. Hình như bọn họ đang sắp đánh nhau tới nơi rồi, cái thuyền nhỏ kia cũng không thể chịu đựng được nổi việc tranh chấp của hai người trưởng thành nên mãi lay động không thôi. Nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì chiếc thuyền thật sự sẽ lật thật mất.
Nữ đồng chí kia vẫn luôn quát người đàn ông này, chắc hẳn là không thích anh ta rồi.
Nhưng mà tên cẩu đàn ông kia da mặt rất dày vẫn luôn lôi kéo cầm lấy mái chèo thuyền, quả thật Mạnh Cảnh Niên rất muốn đi qua đánh cho tên đàn ông này một trận.
Anh ấy hỏi: "Em quen biết với đôi nam nữ trên chiếc thuyền nhỏ phía trước sao?"
Tạ Tiểu Ngọc đã nghĩ kỹ rồi, lúc cậu của cô trả lời bức thư có gửi một bức ảnh gia đình, nếu như bị hỏi tới thì sẽ nói cô đã xem bức ảnh gia đình của bác Nghiêm và nhận ra đó là chị họ của anh.
Cô nói: "Cô gái xinh đẹp trông giống như một tiên nữ đang ở trên chiếc thuyền phía trước kia chính là chị họ của bạn trai tôi. Tôi đang nghi ngờ người đàn ông ở cạnh chị ấy không có lòng tốt, có phải tôi để ý nhiều quá rồi phải không?"
Mạnh Cảnh Niên cảm thấy thật may mắn, may mắn là người đàn ông kia và em họ của anh ấy không có quan hệ gì giống như anh ấy đang suy đoán.
Anh ấy nói: "Như vậy đi, chúng ta chèo thẳng thuyền đi qua đó rồi đưa chị họ mà em biết lên chiếc thuyền này, vậy là hai người trực tiếp nhận nhau.”
Tạ Tiểu Ngọc:.. Sao cô lại không nghĩ tới nhỉ!
Cô vẫn luôn rất nhanh trí nên đều được mọi người khen là thông minh, so với cái anh chân mệnh thiên tử này hình như cô bị thiểu năng trí tuệ trong chuyện này thì phải?
Tuy nói như vậy nhưng cái anh chân mệnh thiên tử này vẫn không thể xuống nước cứu chị họ được.
Mạnh Cảnh Niên lấy chiếc mái chèo thuyền từ trong tay Tạ Tiểu Ngọc ra rồi nói: "Em ngồi cho vững, hiện tại chúng ta sẽ chèo qua đó rồi đón chị họ của bạn trai em qua."
Tạ Tiểu Ngọc:...