Chương 1071: Phiên ngoại 29
Bọn họ phát hiện ra Toa Toa tự mang theo kỹ thuật diễn, đối diện với ống kính không hề câu nệ chút nào, diễn tự nhiên hơn rất nhiều người lớn có kỹ thuật tốt.
Tuy rằng Lục Tiêu Tiêu không biết diễn phim nhưng cô bé đáng yêu hồn nhiên, không cần diễn xuất gì, có thể diễn ra bản sắc là được.
Rất nhanh, hai người đã trở thành hai ngôi sao nhí rất được chào đón trong giới.
Mùa hè năm sau, khi ba người Tiết Vân Lĩnh nhận được thư thông báo, phó đạo diễn Tôn của xưởng phim thủ đô, người phụ trách casting, đã đến học viện mỹ thuật trung ương để tìm Lâm Tô Diệp.
Ông ta muốn mời cô đồng ý cho Tiết Khai Nhan quay một bộ phim thiếu nhi đặc biệt.
Đạo diễn Tôn hào hứng nói: “Tổng cộng có ba diễn viên nhí đảm nhận vai chính, chúng tôi muốn cho bạn học Tiết Khai Nhan diễn vai nữ chính. Đồng chí Lâm, đây là một tác phẩm vô cùng có tương lai, đến khi ấy bạn học Tiết Khai Nhan chắc chắn sẽ trở nên nổi tiếng.”
Lâm Tô Diệp: “Đại diễn Tôn, nếu là khách mời cho mấy cảnh thì chúng tôi rất ủng hộ, còn diễn chính thì vẫn nên bỏ đi.”
Lúc Toa Toa mười bốn mười lăm tuổi đang thời kỳ thanh xuân cũng vô cùng ngưỡng mộ minh tinh, muốn làm ngôi sao, nhưng sau khi gia nhập giới giải trí hiểu được nhiều rồi, bản thân cô bé cũng không còn hứng thú nữa.
Cô bé chỉ thích hát hò nhảy múa, kể chuyện xưa và biểu diễn, hưởng thụ loại cảm giác mà mình tham gia vào, chứ không phải cảm giác làm minh tinh ngồi tít trên cao được người hâm mộ vây quanh như sao vây quanh trăng ấy.
Thật ra bây giờ vẫn chưa có hiệu ứng ngôi sao, làm diễn viên rất khổ. Lúc này diễn viên cũng không có cát sê mà đều là cầm tiền lương quay phim, một tháng cùng lắm được bốn mươi đồng tiền.
Đãi ngộ của diễn viên nhí sẽ thấp hơn, không có tiền lương mà chỉ có tiền dinh dưỡng, một tháng cũng chỉ khoảng ba, bốn mươi đồng.
Trừ phi là diễn viên coi diễn xuất thành sự nghiệp hoặc vô cùng thích diễn xuất, chứ người thường cũng không muốn chịu khổ như vậy.
Một bộ phim nhiều thì một năm, ít thì một, hai tháng, ngày nào cũng ở đoàn làm phim, Lâm Tô Diệp cũng không muốn con gái chịu khổ.
Toa Toa mới mười tuổi, vẫn chỉ là một đứa trẻ trong mắt Lâm Tô Diệp, làm sao có thể rời khỏi nhà quay phim suốt thời gian dài như thế được?
Đạo diễn Tôn cũng ngây người, thật ra ông ta nghĩ rất tốt, cho rằng Lâm Tô Diệp chắc chắn muốn cho con gái nổi tiếng, vừa nghe được đề nghị sẽ đồng ý ngay, như vậy ông ta có thể kêu cô giúp khuyên người nhà của Lục Tiêu Tiêu, cho cô bé cùng quay phim chung.
Ông ta biết ông nội và ông ngoại của Lục Tiêu Tiêu đều là thủ trưởng, sợ không bằng lòng cho cháu xuất hiện trước ống kính cho nên muốn nhờ Lâm Tô Diệp khuyên giúp.
Nào có biết Lâm Tô Diệp không đồng ý cho Tiết Khai Nhan quay phim!
Nữ chính nhí mà bọn họ đồng loạt coi trọng cũng không thể bay đi được!
Cuối cùng Lâm Tô Diệp vẫn không đồng ý cho Toa Toa diễn vai nữ chính, phải chịu khổ ở đoàn làm phim suốt hai ba tháng đối với trẻ con là quá mức vất vả.
Quyết định này được cho ra sau khi cô và Toa Toa bàn bạc với nhau.
Tuy rằng Toa Toa có thiên phú diễn xuất nhất định, cũng có hứng thú đối với biểu diễn nhưng cô bé cũng không phải loại trẻ con có hứng thú là liều mình đi làm đó.
Cô bé thông minh nhưng cũng rất thích hưởng thụ, không thể chịu được cuộc sống quá khổ.
Chút điểm này cô bé giống Lâm Tô Diệp.
Cuối cùng sau khi bọn họ bàn bạc với tổ kịch, Toa Toa và Lục Tiêu Tiêu sẽ diễn hai vai phụ nhỏ, đất diễn không nhiều, có thể cho bọn trẻ thỏa mãn nhưng lại không đến mức quá vất vả.
Trong thời gian hai đứa trẻ quay phim Lâm Tô Diệp đều đi theo suốt toàn bộ quá trình, nói thật tuy mọi người đều lấy chịu khổ và vất vả làm vinh quang, tuyên truyền quay phim trong gió táp mưa sa thế này thế kia rồi kính nghiệp thế nào, nhưng Lâm Tô Diệp không muốn con mình chịu khổ như thế.
Tuy cô mơ thấy giấc mơ liên quan đến tương lai, nhưng cô vẫn có tư tưởng của cha mẹ truyền thống, chồng nên ra ngoài xông pha, bé trai chịu khổ là nên có, nếu bản thân con gái bằng lòng theo đuổi thứ gì đó đương nhiên cũng có thể, nhưng nếu không có loại yêu cầu đó vậy cứ sống thoải mái là được.
Cha mẹ cố gắng liều mạng ngoại trừ thực hiện hoài bão của bản thân ra còn không phải chính vì có thể cho con cái một cuộc sống ổn định và thoải mái hơn sao?
Đợi Toa Toa trưởng thành rồi, cô bé cũng sẽ là một bạch phú mỹ đúng chuẩn, không cần tự mình vất vả kiếm tiền nữa.
Đây là suy nghĩ riêng của Lâm Tô Diệp.