Chương 211: Phụ Nữ Tội Gì Làm Khó Phụ Nữ (2)
Chương 211: Phụ Nữ Tội Gì Làm Khó Phụ Nữ (2)Chương 211: Phụ Nữ Tội Gì Làm Khó Phụ Nữ (2)
Với ba mươi đồng tiền lời mỗi ngày, chia 4:6, Giai Tuệ có thể kiếm được mười tám đồng tiền, tức là năm trăm lẻ bốn đồng trong một tháng.
Sau khi tiếng tăm lan rộng, nhiều người không xem phim cũng đến mua, Viện trưởng Chu muốn mở rộng nguồn cung nhưng Giai Tuệ từ chối.
Cung cấp nhiều hơn thì cô lại càng bận rộn, nấu 200 quả trứng trà mà đã mất một khoảng thời gian, cộng với việc rút xương trong thịt, khá mất thời gian.
Trương Xảo Nhi thấy con dâu không làm được, bà ấy chủ động nói bà ấy muốn chịu vất vả thay, nhưng Giai Tuệ không đồng ý.
Ở nhà có Phóng Phóng, còn có việc nhà, Trương Xảo Nhi ở nhà cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi, không cần thiết phải bức mình vào con đường kiếm tiền.
Hiện tại Giai Tuệ rất hài lòng với trạng thái này, hợp tác với rạp chiếu phim chỉ là phương tiện tích lũy vốn ban đầu, sau khi rạp chiếu phim bắt đầu bán thịt, nhiều người tinh mắt cũng coi trọng nhưng đến nay vẫn chưa ai bắt chước được, công việc kinh doanh vẫn khá an toàn.
Việc này khiến Trương Xảo Nhi đau lòng, mắt thấy mình có thể kiếm được nhiều hơn nhưng lại không thể kiếm được, đó cũng chính là đạo lý thứ mình thích nhưng chỉ được ngắm nhìn chứ không được ăn.
Trương Xảo Nhi không hiểu ý của Giai Tuệ, ngoại trừ thời gian không cho phép và nhân lực không đủ, thì cũng có cơ sở để không tăng số lượng.
Dù không học đại học về kinh tế nhưng cô vẫn hiểu rõ trường hợp "đói marketing", đôi khi thị trường quá bão hòa cũng không phải là điều tốt.
Bữa tiệc trong khuôn viên trường diễn ra rất thành công và Giai Tuệ, một trong những người tổ chức, đã trở thành một nhân vật nổi tiếng tại trường.
"Đổng Giai Tuệ đó chẳng phải là đã kết hôn rồi sao, trông còn khá trẻ." "Nghe nói là Chủ tịch Tần yêu cầu cô ấy chủ trì."
"Phụ nữ đã có gia đình không phải nên giữ khoảng cách với bạn khác giới sao, mình thấy cô ấy hay chạy đến hội sinh viên lắm."
"Chồng cô ấy cũng học trường chúng ta, hơn cô ấy nhiều tuổi, nghe nói cô ấy không chỉ kết hôn mà còn kết hôn lần thứ hai đấy!"
"Hả? Thật hay giả vậy? Nói nhanh xem."
"Mình cũng là nghe người khác kể lại, không biết có đúng hay không, nghe nói Đổng Giai Tuệ kết hôn năm 18 tuổi, vì một lý do nào đó mà cô ấy ly hôn với chồng cũ rồi cặp với người chồng hiện tại, chông cô ấy cũng đã kết hôn lần thứ hai, hai người thực sự đến với nhau."
"Trời ơi, cuộc hôn nhân thứ hai, không thể tưởng tượng nổi mài Chủ tịch Tần sao lại tìm một người như vậy để chủ trì bữa tiệc chứ!"
"Đỉnh thật đấy, tuy là người nhà quê nhưng ăn mặc cũng được, trông rất trẻ trung, có thể thấy cô ấy thích mặc đồ khoe eo, quần cũng mỏng, trông mềm yếu, đàn ông thích như vậy."
"Chủ tịch Tần là người như thế nào, sao có thể thích cô ấy? Người ta là con trai của quan chức cao, xuất sắc vậy mà."
Ba người thành hổ, miệng nhiều người xói chảy vàng, Giai Tuệ tập tiệc, từ từ khó coi dần dần lộ ra, chủ đề chính là Đổng Giai Tuệ không tuân thủ phụ đạo, cho Triệu Đông Lâm đội nón xanh.
(*) Ba người thành hổ: Tin đồn lặp đi lặp lại trở thành sự thật.
(*) Miệng nhiều người xói chảy vàng: Nguyên chỉ dư luận có sức mạnh ghê gớm, sau nói trăm người ngàn ý, xấu tốt lẫn lộn.
Ban đầu chỉ là một tin đồn quy mô nhỏ, nhưng sau đó càng ngày càng trở nên thái quá, đến cả Giai Tuệ cũng nghe thấy.
Giai Tuệ nghe những lời này thì đương nhiên rất tức giận, đây là một sự vu khống cho nhân cách của cô, tại sao cô không thể là người chủ trì? Chẳng lẽ vì đã kết hôn nên cô thậm chí không thể có một cuộc sống bình thường trong khuôn viên trường, cô phải giữ khoảng cách với tất cả những người khác giới sao?
Ngoài ra, cô rất lo lắng Triệu Đông Lâm, không biết anh đã nghe được những lời bàn tán này bao nhiêu rồi.
Rất ít đàn ông có thể chấp nhận được vợ mình cho đội nón xanh, dù cô không làm gì sai nhưng người khác đều nghĩ như vậy, đó cũng là một kiểu tổn thương Triệu Đông Lâm.
"Gần đây anh có nghe những lời đồn đại trong trường không?”
Buổi tối trở về nhà, Giai Tuệ chủ động hỏi hỏi Triệu Đông Lâm.
"Anh không để trong lòng."
Ngụ ý là anh đã nghe thấy, nhưng anh không coi là chuyện đáng kể.
“Anh đang định nói với em, ngày mai anh sẽ nói chuyện với lãnh đạo nhà trường, xu hướng này nên được hạn chế."
Sở dĩ anh không giải quyết là vì anh không muốn Giai Tuệ phải lo lắng, ai biết hai ngày công phu đã truyền đến tai Giai Tuệ.
Trong một ngôi trường nổi tiếng thế kỷ, tất cả những người được nhận vào trường đều là thiên chi kiêu tử, họ nên chăm chỉ học hành và phụng sự Tổ quốc, không nên tập trung vào những việc không liên quan đến việc học, càng đừng nói là kiểu tin đồn thất thiệt lưu ngôn phỉ ngữ này.