Chương 288: Hôn Lễ (3)
Chương 288: Hôn Lễ (3)Chương 288: Hôn Lễ (3)
"Được rồi, mau ăn cơm đi, tất cả món ăn hôm nay đều do Ngọc Cầm cố ý lựa chọn đó, hôm trước bà ấy còn nhờ dì đến thử món, dì cảm thấy rất ngon, mọi người ăn nhiều thêm chút đi."
"Ai, ngon quá, lúc này ăn lại liền cảm thấy rất ngon, đúng là tốn tâm tư."
Dưới sự điều tiết của dì Đại Mỹ, bầu không khí cuối cùng cũng tốt lên, La Tư Văn ăn một lát liền đặt đũa xuống rời đi. Quý Giai Lộ thở dài, cảm thấy tính tình tiểu thư của cô em dâu này thật là càng lúc càng lớn, quả thực càng sống càng quay tụt lùi.
"Đổng Giai Tuệ, cô đừng để ở trong lòng, tính em ấy chính là như vậy, đối với bất kỳ ai cũng đều không có quan hệ tốt, nói chuyện cũng khó nghe."
"Không có việc gì, tôi không để ý đâu, hơn nữa vấn đề hôn nhân của tôi cũng không có gì để nói."
Quý Giai Lộ an tâm cười: "Ừm, có thể thấy được tính tình cô phóng khoáng, như vậy rất tốt, làm người lòng dạ không thể quá hẹp hòi, quá ích kỷ sẽ khiến mình không được thoải mái, người khác cũng sẽ không được thoải mái."
Chẳng hạn người ưu tú như em cả, tuổi còn trẻ đã ngồi lên vị trí chủ nhiệm văn phòng thành ủy thành phố, lúc trước kết hôn với La Tư Văn cũng là vì gia cảnh La Tư Văn rất tốt, môn đăng hộ đối, ai biết tính tình La Tư Văn căn bản không tốt. Hiện giờ thì sao, có quá nhiều quan hệ cá nhân đêu không hoàn toàn dựa vào cô ta được, không nói tạo được mối quan hệ nào, đối khi còn có thể làm hỏng chuyện, em cả cũng khổ không nói nổi.
Lại thấy Mỹ Hương và cô chị dâu thông gia này, tuy nói là đến từ nông thôn, nhưng cách đối nhân xử thế còn tốt hơn với La Tư Văn không chỉ một chút. Cho nên, có thể thấy, bối cảnh gia đình không phải tiêu chuẩn duy nhất để phán xét người tốt người xấu.
Đổng Giai Tuệ ở với Mỹ Hương tại nhà họ Quý của một buổi trưa, buổi sau khi ăn tiệc tối xong chính là vở kịch lớn nhất ngày hôm nay, vào động phòng.
Đội tuần tra có một đám người trẻ tuổi thích đùa, rất nhiều lân nháo động phòng, cái gì mà ngũ tử đăng khoa, khua chiêng gõ trống, ngọt ngọt ngào ngào, tương thân tương ái, Mỹ Hương xấu hổ mặt đỏ như máu, ngay cả Đổng Giai Tuệ là người đứng xem cũng không nhịn được cảm thấy đau răng.
Ngũ tử đăng khoa là đem một sợi tơ hồng, cô dâu chú rể mỗi người ngậm một đầu, ở giữa buộc một cái bật lửa, phân biệt cắm năm que diêm vào năm quả quýt, cô dâu chú rể không thể dùng tay, cùng nhau hợp lực thắp lửa toàn bộ năm que diêm.
Khua chiêng gõ trống thì là buộc ở bên hông Quý Chấn Phong một cái muỗng lớn, ở bên hông Mỹ Hương buộc một cái chảo, Quý Chấn Phong thẳng lưng dùng cái muỗng gõ vào cái chảo bên hông Mỹ Hương, liên tục mười lần, hơn nữa cả hai đều phải hô to khẩu hiệu của vua người sắt: Làm việc chăm chỉ, phất lên nhanh chóng, cần cù đào giếng, sản xuất nhiều dầu.
Mỹ Hương căn bản không nói khẩu hiệu ra được, tất cả công việc đều do một mình Quý Chấn Phong hoàn thành.
Ngọt ngọt ngào ngào còn coi như bình thường, Quý Chấn Phong đứng trên ghế, bóc vỏ quả quýt rồi đút vào miệng Mỹ Hương, nếu rớt ra sẽ bị phạt uống một chén, được một nửa Mỹ Hương không đón được bị rớt một miếng, Quý Chấn Phong bị phạt uống một ly rượu trắng, Mỹ Hương sợ tới mức chỉ có thể toàn lực phối hợp.
Mà tương thân tương ái cuối cùng chính là trong khi hôn môi, động tác phải do người nháo động phòng quyết định, mặc kệ là hôn dài, hôn sâu thì đều phải đúng.
"Đây là một lần cuối cùng, phải biểu hiện thật tốt đó, nếu không chúng tôi sẽ không bỏ qua đâu."
"Đúng vậy, lấy tâm huyết của đàn ông ra đi, phải khiến cho tất cả người xem phải xịt máu mới tính."
Những lời này thành công 'chọc' cười Đổng Giai Tuệ, lòng cô còn sợ hãi nói với Triệu Đông Lâm: "May mắn khi chúng ta kết hôn không có những chuyện này."
Quý Chấn Phong nhìn Mỹ Hương, hai người đứng trong tiếng ồn ào xung quanh, Mỹ Hương đỏ mặt, không biết là xấu hổ hay là do say vì uống hai ly rượu vào buổi tối.
Vốn dĩ trong lòng Mỹ Hương chỉ có hoảng loạn, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt thâm thúy của Quý Chấn Phong, cảm xúc cô ấy cũng bị anh hấp dẫn, quên mất tất cả xung quanh.
Quý Chấn Phong tiến lên một bước, đứng ở trước mặt Mỹ Hương, ánh mắt hai người va chạm trên không trung. Anh duỗi tay ôm Mỹ Hương vào trong lòng ngực, cúi đầu trực tiếp hôn lên đôi môi đỏ của Mỹ Hương, cái gọi là nụ hôn kiểu Pháp nồng nhiệt này kéo dài hơn ba phút. Ngay từ đầu mọi người còn ồn ào, sau đó phát hiện hai người kia đều chìm đắm trong nụ hôn, lộ ra nụ cười hiểu rõ.
"Hài, nếu không mọi người đều tan đi, một khắc đêm xuân đáng giá ngàn vàng, cũng nên để người ta động phòng."
Nói xong, mọi người ồn ào cười, lần lượt đi ra phòng, người cuối cùng rời đi còn rất ý tứ khép cửa phòng lại.