Chương 79: Nhận Thâu Cơm Nước Trong Nhà (2)
Chương 79: Nhận Thâu Cơm Nước Trong Nhà (2)Chương 79: Nhận Thâu Cơm Nước Trong Nhà (2)
"Khó trách hôm đến nhà con hỏi cưới, các chị dâu đều khen con nấu ăn ngon, mùi vị này thật khác biệt không chỗ nào có được."
Mẹ chồng khen một câu khiến Đổng Giai Tuệ ngượng ngùng cúi đầu, khiêm tốn nói: "Các chị nói quá thôi, con nấu cơm cũng là làm qua loa, chỉ là ăn cũng được miệng mà thôi."
Trương Xảo Nhi cười nói: 'Chuyện này thì con đừng có khiêm tốn, những lời mẹ nói là thật, không nghĩ tới đời này mẹ có thể hưởng phúc từ con dâu, chúng ta sau này cơm nước đều sẽ giao cho con, mẹ thấy con sức khỏe cũng không tốt, không làm được nhiều, nhưng những việc này thì sẽ làm tốt."
Đơn thuần chỉ là Trương Xảo Nhi hiểu lầm, thấy Giai Tuệ dáng vẻ gầy gò, liền cho rằng cô không có sức khỏe gì, thật ra thì chẳng qua là Giai Tuệ khung xương nhỏ, nên nhìn thân thể yếu đuối mà thôi.
Đổng Giai Tuệ lại không suy nghĩ nhiều như vậy, cho là mẹ chồng cũng nghĩ cho cô vô tích sự, nên cũng gật đầu đồng ý.
"Được, chỉ cần mẹ thích ăn, vậy thì cơm trong nhà sau này con sẽ làm."
Cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào, Trương Xảo Nhi nghe xong trong lòng liền cao hứng, Triệu Đông Lâm cũng liếc nhìn vợ mình, nhìn cô mang nụ cười trên mặt, ánh mắt cũng sáng lên, hiển nhiên tâm tình rất tốt.
Nhìn mẹ và Giai Tuệ thái độ tốt như vậy, Triệu Đông Lâm cũng yên tâm, trước Trương Xảo Nhi không đồng ý cho anh cưới Giai Tuệ, tuy nhiên sau đó cũng có thay đổi, nhưng trong lòng anh không chắc chắn được hai người có thể tốt, nhìn biểu hiện hôm nay của Giai Tuệ, ngược lại cảm thấy không cần phải lo lắng nhiều như vậy.
Trịnh Nguyệt Phân bĩu môi, thâm mắng Đổng Giai Tuệ nịnh bợ, đồng thời cũng cảm thấy mẹ chồng thiên vị. Cái gì gọi là "Có thể hưởng phúc từ con dâu", chẳng lẽ trước khi Đổng Giai Tuệ vào cửa, mình không quan tâm tới mẹ chồng sao?
Không phải chỉ là biết nấu cơm thôi sao, dù sao cũng là một người phụ nữ đã ly hôn, còn không sinh được con, vào cửa liên làm mẹ kế của người khác, thật đúng là đáng khen.
Nghĩ ngợi, Trịnh Nguyệt Phân lấy đũa gắp một miếng trứng xào hẹ đặt vào trong chén Hắc Đản.
"Hắc Đản, đây, thức ăn của mẹ cháu làm, ăn một chút thử vừa miệng không?”
Hắc Đản đang gặm xương gà, động tác liền ngừng lại, lấy thức ăn Trịnh Nguyệt Phân gắp đẩy qua một bên.
"Ai da, sao con lại không ăn, đây chính là thức ăn mẹ con làm, ba con và bà đều khen ngon, con mau nếm thử đi."
Đổng Giai Tuệ nhíu mày lại, nếu không phải do cô nhạy cảm, Trịnh Nguyệt Phân thì cũng hơi nhiệt tình quá.
"Hắc Đản không ăn sẽ không ăn, con nít bây giờ thích ăn thịt, thích ăn gì thì nó tự gắp-"
Đổng Giai Tuệ nhìn vẻ mặt khó coi của Triệu Đông Lâm và Trương Xảo Nhi, cô không nghĩ mới ngày kết hôn thứ hai lại xảy ra chuyện không vui, Hắc Đản vốn là tai bay vạ gió, muốn trách thì trách Trịnh Nguyệt Phân cố tình xúi giục.
"Được rồi, ăn cơm đi, bình thường Hắc Đản ăn gì cũng không tới lượt con quản, hôm nay sao lại nhiều lời như vậy làm gì?"
Ở cái nhà này, Trương Xảo Nhi còn có thể không hiểu người con dâu thứ hai này sao? Không phải mình là người mẹ chồng ác độc thích so đo, nhưng với thái độ của người con dâu này, phải để bà ấy gọt dũa lại.
"Mau ăn cơm đi, đút Thạch Đầu ăn đi."
Đổng Giai Tuệ còn chuẩn bị trứng gà hấp cho bọn trẻ, Anh Bảo còn nhỏ, không thể ăn nổi những thức ăn của người lớn, còn Thạch Đầu, mặc dù không nhỏ, nhưng còn chưa thể tự ăn được, Trịnh Nguyệt Phân sẽ ăn trước rồi mới đút cho Thạch Đầu ăn.
Ăn xong cơm trưa, Triệu Mỹ Hương phụ trách rửa chén, Đổng Giai Tuệ cũng đút cho Anh Bảo ăn xong, nhìn mí mắt Anh Bảo nhíu xuống, biết là cô bé muốn ngủ.
"Anh Bảo trưa nào cũng phải ngủ hai tiếng, vào lúc này hẳn là mệt rồi."
Đổng Giai Tuệ gật đầu, cởi chiếc áo yếm dính thức ăn trên người Anh Bảo xuống, ôm Anh Bảo vào lòng, đầu tựa lên vai mình, vỗ lưng rồi đưa cô bé vào phòng.
"Con thấy chị dâu rất tốt, buổi sáng còn có thể may cho Anh Bảo một chiếc yếm tỉ mỉ như vậy."
Cái này có thể thấy, nếu không phải thật lòng yêu thương cũng không thể làm được như vậy.
"Quả không tệ, trừ vấn đề đã ly hôn, thì mẹ thật sự hài lòng với con bé."
Triệu Mỹ Hương nghe câu này, vội liếc nhìn ra ngoài cửa sổ có người không.
"Mẹ, lời này mẹ đừng để cho anh chị nghe được, không là họ sẽ buồn."
"Chuyện này mẹ còn không biết sao? Con không thấy anh con, ánh mắt đều dán chặt vào vợ mình à."
"Bọn họ là mới cưới mà, tình cảm tốt thì cũng là chuyện bình thường."
"Là con gái lớn, có thể nói những lời này sao?"
"Ai da, mẹ à, con cũng lớn rồi, mẹ đừng xem con là đứa con nít được không?”
Trước kia, lúc chị cô kết hôn, mẹ cô ở trước mặt cô ấy và chị suốt ngày lải nhải những nguyên tắc sống chung của hai vợ chồng, từ nhỏ cô ấy đã nghe những lời này, có thể không hiểu sao?
"Chờ qua năm mới, mẹ sẽ xem xét chuyện con với người ta, ở cái tuổi này của con, mẹ với ba con đã cưới nhau rồi."