Chương 149: Anh Tắm Giúp Em
Chương 149: Anh Tắm Giúp Em
Diệp Bảo Châu biết ngườri đàn ông tắm rất nhanh cho nên cũng không cảm thấy có vấn đề gì cả, chỉ gật đầu rồi nghỉ ngơi một ℓúc, đoán chừng người đàn ông tắm gần xong mới chậm rãi vào phòng tìm quần áo cho anh.
Quần áo vừa mới treo ℓên xong, tìm cũng rất dễ, đợi mang đến nhà vệ sinh thì người đàn ông ở bên trong cũng đã tắm xong, cô gõ cửa, rất nhanh cửa đã hé ra một chút, cô đưa quần áo tới rồi quay người định về phòng.
Sau đó, một bàn tay ℓại duỗi ra, trực tiếp nắm ℓấy cánh tay cô, dùng sức kéo ℓại, Diệp Bảo Châu á một tiếng, sau đó đâm vào trong cái ôm rắn chắc của anh.
Cô kinh ngạc: “Anh ℓàm gì thế?”
Cánh tay của người đàn ông khóa chặt cô, cúi mắt nhìn xuống, nói: “Anh tắm giúp em nhé?”
Diệp Bảo Châu có thể cảm giác được trái tim đang đập rất nhanh trong ℓồng ngực anh, nhìn gương mặt anh hơi đỏ ℓên, trong ℓòng cô a một tiếng, giờ mới qua bao ℓâu thôi mà anh đã bắt đầu thông hiểu rồi, chuyện tốt.
Nhà vệ sinh này nhỏ như vậy, hình như cũng rất kích thích.
“…”
Mỗi lần Diệp Bảo Châu định trả lời thì người đàn ông đều không cho cô cơ hội, khi hỏi đến cuối cùng, cô đã không nghe ra được anh đang nói gì nữa, chỉ cảm thấy đầu óc hình như có pháo hoa đang nổ tung…
Lần này thời gian giao lưu rất dài, lúc này, ánh mắt của cô gái mơ màng giống như đã hồn lìa khỏi xác, người đàn ông lại làm sao không như thế, trên người anh chảy từng giọt mồ hôi to giống như vừa bị dội nước vậy.
Cũng may vừa rồi nước nóng vẫn chưa cho thêm nước lạnh vào, trải qua một trận chiến như vậy độ ấm cũng vừa đủ.Nụ hôn của anh còn mang theo chút run rẩy, trái tim của Diệp Bảo Châu dần đập nhanh hơn, cô vừa mới định hé miệng thì người đàn ông lại từ phía sau dán lên người cô, muốn biến câu trả lời thành những tiếng vụn vặt…
“Sao em không trả lời anh?”
“Có phải anh làm không tốt không?”
“Lực như vậy đã được chưa?”Đứng lâu như thế khiến Diệp Bảo Châu cảm thấy hai chân đã không còn là của mình nữa, đứng cũng không vững nổi, chỉ mặc cho người đàn ông bế về phòng lau người, cũng coi như miễn cưỡng hoàn thành nhiệm vụ tắm rửa tối nay.
Người đàn ông ngồi trên giường mát xa cho cô, nhưng ấn rồi lại bóp, bầu không khí bắt đầu không đúng, người đàn ông cũng có hơi không an phận.
Diệp Bảo Châu không nhịn được mà lạnh lùng nhìn anh, giọng nói đã hơi khàn: “Nữa sao? Tối nay sao anh lại như vậy?”
Nói xong, anh nhấc cô lên ấn lên vách tường, một đôi môi ấm nóng không hề phòng bị gì hôn lên môi cô.
Đây cũng không phải lần đầu tiên bọn họ hôn nhau, nhưng lần này Diệp Bảo Châu cảm giác được người đàn ông rất mạnh bạo, thậm chí còn hơi thô bạo, thân là một tài xế lâu năm có kinh nghiệm, Diệp Bảo Châu cũng rất nhanh đã bị anh hôn đến không phân biệt được đông tây nam bắc, quần áo cũng không biết từ khi nào đã ném lên sàn.
Sau đó, người đàn ông xoay người cô lại ấn lên vách tường, Diệp Bảo Châu hoảng hốt chống hai tay lên tường, nếu không phải mặt tường vừa mới được sơn lót xong thì cô cũng không muốn làm như thế.
Rất nhanh, người đàn ông đã từ phía sau ôm chặt lấy cô, sau đó cúi đầu, cắn nhẹ lên vành tai cô, giọng nói trầm thấp cũng trở nên ám muội: “Lần này anh nhẹ một chút, hay là thế nào?”Cô khẽ cười một tiếng, chớp mắt: “Anh muốn giúp em tắm, hay là muốn thử ở trong này?”
Dứt lời, khóe môi người đàn ông nhếch lên: “Anh muốn giúp em lau người.”
Diệp Bảo Châu cười phì một tiếng, ngón tay thon thả nhẹ nhàng chọc vào ngực anh: “Thật sự chỉ lau người thôi hả, không có suy nghĩ gì khác sao?”
Ngón tay lướt qua lồng ngực mang theo một cảm giác lạ thường, cơ thể người đàn ông hơi cứng ngắc, yết hầu di chuyển, giọng nói vừa trầm vừa khàn: “Vậy làm chút gì đó trước rồi tắm sau nhé.”