Chương 179 - Chương 179: Tính Sai
Chương 179: Tính Sai
Chương 179: Tính Sai
Ngô Mỹ Hà nghe thế chợt giật thót tim, cô ta cũng không ℓấy bánh ngọt cho mẹ mình ăn thử, bọn họ cũng chưa từng mua ℓoại bánh trứng gà kia, cho nên cô ta cũng không biết mẹ cô ta có ý thế nào, nhưng nghĩ đến trước đó, cô ta mới bảo: “Bà ấy cảm thấy cũng được, phần còn ℓại, phó xưởng Quách, có khả năng ông phải đi gặp bà ấy bàn xem.”
Quách Hữu Bình nghe ra ý tứ trong ℓời nói, dù sao vẫn phải ℓà ông ta đi tìm Hứa Tiếu Vân nói chuyện, thật ra ông ta cũng không muốn đi bàn bạc gì cả, chủ yếu ℓà vì con người Hứa Tiếu Vân kia thật sự nói chuyện khiến người ghét ℓắm.
Mọi người đều kiếm tiền cho quốc gia, cô giúp tôi, tôi giúp cô không tốt hay sao, cần gì cứ ℓuôn mặt nặng mày nhẹ với người khác, chỉ riêng điểm này, Quách Hữu Bình đã không muốn đi tìm bà ta rồi.
Quách Hữu Bình gật đầu, Diệp Bảo Châu cười bảo: “Hình như thành phố chúng ta không chỉ có mỗi một tòa nhà bách hóa thì phải?”
Hứa Tiếu Vân lập tức đáp: “Không có, ông ta tìm mẹ làm gì?”
Ngô Mỹ Hà nói lại chuyện hôm nay cho bà ta nghe, sau đó lại hỏi: “Không phải chứ, con chắc chắn ông ta ra ngoài tìm mẹ mà, nhưng thật sự không tìm mẹ sao?”Trong lúc nhất thời, Quách Hữu Bình không hiểu được tại sao Diệp Bảo Châu lại hỏi như thế, chỉ đáp: “Đương nhiên không chỉ có một, còn có mấy cái nữa.”
Diệp Bảo Châu cười bảo: “Nếu mẫu bánh ngọt này đã bán chạy như thế, vậy chúng ta cũng nên thử đến các tòa nhà bách hóa khác thử hỏi trước xem, đến khi ấy những tòa nhà bách hóa đó bán chạy rồi, phỏng chừng chủ nhiệm Hứa sẽ không làm khó ông đâu.”Diệp Bảo Châu cười đáp: “Chia sẻ với lãnh đạo cũng là một phần công việc của chúng tôi.”
Nghe được lời này thấy mát tai bao nhiêu, bây giờ độ hảo cảm của Quách Hữu Bình đối với Diệp Bảo Châu đã tăng lên một chút như thế, đột nhiên trong đầu ông ta nảy ra suy nghĩ muốn dẫn Diệp Bảo Châu cùng đi bàn công việc.Quách Hữu Bình bị những lời này của cô nhắc nhở, dường như từ từ nghĩ đến điểm gì đó, gần đây vì chuyện sản phẩm mới lên dây chuyền sản xuất mà ông ta đã đi tìm Hứa Tiếu Vân rất nhiều lần rồi, bà ta cũng mất kiên nhẫn cho nên cũng không cho ông ta sắc mặt tốt gì.
Bây giờ kiểu bánh ngọt mới của bọn họ bán chạy, ông ta hà tất phải vội đi tìm Hứa Tiếu Vân như vậy? Dù sao thì gần đây có bộ phận bán lẻ của bọn họ, tạm thời không cần đến tòa nhà bách hóa bên này hình như cũng được?Nhưng bây giờ suy nghĩ này hình như vẫn quá gấp, cho nên sau khi nói chuyện một lúc, ông ta vội vàng đi ra ngoài.
Ngô Mỹ Hà biết Quách Hữu Bình ra ngoài định làm gì, cho nên cả một ngày cô ta đều đang mong chờ, đợi buổi tối về nhà, cô ta lập tức hỏi Hứa Tiếu Vân: “Mẹ, hôm nay Quách Hữu Bình kia đã tới tìm mẹ rồi phải không?”Đến khi ấy, kiểu bánh ngọt này được những tòa nhà bách hóa khác phản ảnh tốt, ông ta lại đi tìm Hứa Tiếu Vân sau, chắc hẳn sẽ không cần phải giống như thằng cháu trai nữa? Có lẽ nhìn thấy bánh ngọt bán đắt hàng như thế, Hứa Tiếu Vân sẽ tự mình tới tìm ông ta thì sao?
Ông ta nhìn Diệp Bảo Châu, lập tức nở nụ cười: “Tiểu Diệp à, cái đầu này của cô xoay chuyển rất nhanh đấy.”Hứa Tiếu Vân nhíu mày: “Ông ta thật sự không tìm mẹ, mẹ lừa con làm gì.”
Không biết tại sao mà Ngô Mỹ Hà lại cảm thấy hình như mình tính sai rồi…