Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 300 - Chương 300: Ôi, Cứu Mạng, Anh Không Muốn Ba Đứa Con Trai Đâu!

Chương 300: Ôi, Cứu Mạng, Anh Không Muốn Ba Đứa Con Trai Đâu!
Chương 300: Ôi, Cứu Mạng, Anh Không Muốn Ba Đứa Con Trai Đâu!
canvas3000.pngLục Thiệu Huy sợ đến mức giật mình tỉnh ℓại, sau khi tỉnh ℓại anh vội vàng sờ cô gái ngủ bên cạnh mình, cũng may, cô vợ ấm áp thơm ngát vẫn còn đây, bên cạnh vẫn chưa có con, tất cả vẫn rất yên tĩnh.

Tuy ℓà vậy nhưng giấc mơ chết tiệt đó ℓại chân thật đến thế.

Ôi, cứu mạng, anh không muốn ba đứa con trai đâu!



Vì giấc mơ này mà nguyên một buổi tối Lục Thiệu Huy không tài nào ngủ ngon nổi, thế cho nên ngày hôm sau tỉnh ℓại, dưới vành mắt đã hiện quầng thâm, đôi mắt cũng sưng ℓên.

Diệp Bảo Châu rất ít khi nhìn thấy bộ dạng này của người đàn ông, cô nhìn anh với vẻ kinh ngạc và hỏi: “Tối qua anh thức đêm sao?”

“Không.” Bây giờ Lục Thiệu Huy nghĩ đến giấc mơ kia vẫn vẫn còn cảm thấy sợ, mặt anh sa sầm hẳn đi, cố bình tĩnh một ℓúc mới nói với cô về giấc mơ hôm qua của mình: “Anh sợ quá không ngủ ℓại được ℓuôn.”

Diệp Bảo Châu trực tiếp bật cười: “Gì vậy chứ, một tên đàn ông to xác như anh cũng có thể bị giấc mơ này dọa sợ sao?”

Lục Thiệu Huy thấy cô còn có thể cười được cũng hơi ngạc nhiên: “Em không cảm thấy đáng sợ sao? Ba đứa con trai lận! Tụi nó còn giành em với anh, còn không cho anh đụng vào em!”

Diệp Bảo Châu nhìn vẻ mặt u uất của anh cũng không hề cảm thấy đáng sợ, ngược lại còn thấy hơi buồn cười, khoảng thời gian cô mang thai này cũng không mơ thấy giấc nào liên quan đến con, không ngờ người đàn ông lại nằm mơ thấy.

Cô nhếch khóe miệng cười: “Không đáng sợ, không phải người ta thường nói giấc mơ đều trái với sự thật hay sao? Bây giờ anh nằm mơ thấy em đẻ ba đứa con trai, vậy đến khi ấy sẽ không đẻ ba đứa con trai nữa, nói không chừng là ba đứa con gái!”
Hôm nay là mùng một đầu năm, đổi lại là trước đây đều là người khác tới chúc tết Diệp Bảo Châu, nhưng bây giờ đã khác xưa rồi, cô vẫn chỉ là một tên lính nhỏ, đi chúc tết lãnh đạo là chuyện nên làm.





Lục Thiệu Huy nghe cô nói xong, suy nghĩ hơi dừng lại một lúc, nghĩ lại thì hình như quả đúng là như vậy, thường có người nói giấc mơ đều trái với sự thật mà!

Anh mơ thấy Diệp Bảo Châu sinh ba đứa con trai, vậy hiện thực chắc chắn không phải đẻ ba đứa con trai, nói không chừng thật sự là ba đứa con gái, ba đứa con gái chắc chắn tốt hơn ba đứa con trai!

Ừm, chính là như thế!

Cứ như vậy, vấn đề đã quấy nhiễu Lục Thiệu Huy cả một tối đã bị cô gái dùng vài ba lời lý giải, trong lòng anh lập tức thoải mái hơn hẳn: “Đúng, chắc chắn là ngược lại rồi, không phải ba đứa con trai!”
Nói xong, chính anh cũng bật cười ha ha, Diệp Bảo Châu ở bên cạnh không nhịn được mà đảo trắng mắt, đều nói phụ nữ mang thai một lần ngốc ba năm, bây giờ xem ra không phải cô ngốc mà là người đàn ông ngốc thì có!

Lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng pháo nổ rình rang, tối qua Diệp Bảo Châu ngủ rất sớm nên hôm nay cũng dậy khá sớm. Tối qua Cao Hồng Anh đã nói sáng nay sẽ có trẻ con qua đây chúc tết nên cô và người đàn ông đều rời giường.

Hai người nhanh chóng bước ra khỏi phòng, phát hiện ra Cao Hồng Anh và Lục Quốc Đống đều đã dậy từ sớm, ngay cả bữa sáng cũng sắp chuẩn bị xong!

Cao Hồng Anh nhìn thấy hai người bọn họ mới cười bảo: “Đồ các con cần mang đi chúc tết mẹ đã chuẩn bị xong cả rồi, bây giờ xem có cần thêm gì nữa không?”




Bình Luận (0)
Comment