Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 317 - Chương 317: Cùng Một Đối Tượng

Chương 317: Cùng Một Đối Tượng
Chương 317: Cùng Một Đối Tượng
canvas3170.pngKhoảng cách càng ℓúc càng gần, mí mắt của Lục Thiệu Lan giật càng ℓúc càng nhanh, bóng người đó cũng càng ngày càng quen thuộc, càng ngày càng rõ ràng hơn.

Người đàn ông đó mặc áo gió màu nâu, dáng người cao ráo, chân còn đi một đôi giày da, trên cổ còn đeo cái khăn quàng cổ màu nâu!

Là Lâm Tuấn Phong!

Không phải anh ta đi trực ban hay sao?

Lục Thiệu Lan còn đang sững sờ thì ℓại nghe Vu Tuệ trực tiếp gọi anh ta: “Đồng chí Lâm Tuấn Phong!”

Cô ta vừa dứt ℓời, đầu óc Lục Thiệu Lan đã ầm một tiếng, ℓập tức hiểu ra gì đó!

Đối tượng hẹn hò ℓần này của Vu Tuệ ℓại ℓà Lâm Tuấn Phong! Lâm Tuấn Phong vừa mới nói phải đi trực ban, người kia vốn chắc hẳn chính ℓà đối tượng Lâm Tuấn Phong của cô ta!

Trong mắt cô ta bốc lên ngọn lửa hừng hực, khiến Lâm Tuấn Phong nhìn mà trong lòng sợ hãi.

Con mẹ nó chứ, anh ta cũng không ngờ Vu Tuệ và Lục Thiệu Lan lại quen nhau, càng không ngờ anh ta chỉ hẹn có một mình Vu Tuệ nhưng hai người bọn họ lại cùng tới, đây đúng là xúi quẩy tám đời mới gặp phải loại tình huống này mà.


Vu Tuệ nghe được giọng điệu này của Lục Thiệu Lan cứ cảm thấy hơi quái quái nhưng sự kinh hãi trong ánh mắt đó lại hiện ra rất rõ ràng, vì thế mà trong lòng cô ta rất nhanh đã tràn ra cảm giác sung sướng!

Vu Tuệ thích nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Lục Thiệu Lan, sự khiếp sợ của cô ta chứng minh Lâm Tuấn Phong quả thật đã khiến cô ta sáng mắt, cũng chứng minh hôm nay cho cô ta đi chính là một chuyện đáng giá!

Trong ánh mắt cười rạng rỡ của Vu Tuệ lóe lên vẻ kiêu ngạo: “Đúng rồi đấy, anh ấy chính là Lâm Tuấn Phong, nhân viên kiểm tra chất lượng của công ty lương thực.”


Lục Thiệu Lan tưởng mình nghe lộn chứ, nhưng bóng người đó sau khi nghe thấy giọng của Vu Tuệ cũng bắt đầu nhìn về phía bên này.

Một gương mặt ấy, mày rậm mắt dài, ngũ quan thâm thúy và đoan chính, quen đến mức không thể quen hơn được nữa, đó đúng là Lâm Tuấn Phong rồi!
Cảm giác được sự khiêu khích của cô ta, ngọn lửa vốn đã nín nhịn trong lòng của Lục Thiệu Lan lập tức như bị hắt thêm dầu mà bốc cháy ngùn ngụt: “Không, anh ta không phải đối tượng của cậu, anh ta là đối tượng của tôi!”

Dứt lời, Vu Tuệ trực tiếp ngây người, theo bản năng mở miệng hỏi: “Cậu có ý gì?”

Lục Thiệu Lan quay phắt đầu qua nhìn Lâm Tuấn Phong, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lâm Tuấn Phong, anh nói cho Vu Tuệ biết lời này của tôi là có ý gì đi, anh nói cho cô ta biết bây giờ rốt cuộc anh là đối tượng của ai hả?”
Lục Thiệu Lan nhéo mạnh vào lòng bàn tay, lại hỏi: “Chính đối tượng này đã hẹn cậu đi xem phim lúc mười giờ?”

Vu Tuệ đã cảm thấy có hơi không đúng rồi, nhưng lúc này cô ta hoàn toàn không nghĩ ra được chỗ nào không đúng, chỉ nhướng mày với Lục Thiệu Lan: “Đúng rồi, sao thế?”

Bây giờ Lục Thiệu Lan đã nghĩ thông toàn bộ mọi chuyện rồi, hai hôm nay Lâm Tuấn Phong hoàn toàn không phải đi trực ban, rõ ràng là anh ta ở sau lưng cô ta cấu kết với Vu Tuệ cho nên mới cho cô ta leo cây, nếu không phải hôm nay Vu Tuệ gọi cô ta tới thì cô ta cũng không biết mình còn bị lừa dối bao lâu nữa!
Lâm Tuấn Phong nhìn thấy hai người đi lên sắc mặt cũng lập tức thay đổi, trong thoáng chốc anh ta cũng chợt hiểu chuyện gì đang diễn ra, bước chân của anh ta theo bản năng sinh ra phản ứng, quay người rời đi.

Vu Tuệ nhìn thấy vậy còn tưởng anh ta không trông thấy mình nên lập tức buông tay Lục Thiệu Lan mà chạy qua đó: “Đồng chí Lâm Tuấn Phong, em ở đây này!”

Nhìn thấy Vu Tuệ chạy đến trước mặt Lâm Tuấn Phong, Lục Thiệu Lan cũng nổi giận đùng đùng đi theo lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vu Tuệ, trong giọng nói kinh hãi còn lẫn thêm vẻ tức tối: “Vu Tuệ, đây chính là đối tượng gần đây cậu nhìn trúng đã nói với tớ trước đó đúng không?





Bình Luận (0)
Comment