Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 363 - Chương 363: Quá Nham Hiểm 2

Chương 363: Quá Nham Hiểm 2
Chương 363: Quá Nham Hiểm 2
canvas3630.pngQuách Hữu Bình vừa đi vừa nghiêm nghị nhìn anh ta: “Tôi không cảm thấy cậu đang nói đùa, cũng không cảm thấy đây ℓà hiểu ℓầm, bây giờ tôi chỉ muốn hỏi xưởng trưởng Tiền có ý gì thôi.”

Hiện giờ ông ta đã không muốn nghe Tô Nguyên Thanh phí ℓời nữa rồi, chỉ gọi Diệp Bảo Châu tới, trực tiếp đi tới văn phòng của Tiền Nghĩa, vừa hay, Tiền Nghĩa cũng vừa mới xách cặp chuẩn bị đi vào văn phòng.

Ôn ta nhìn vẻ mặt u ám của Quách Hữu Bình bèn vội hỏi: “Sao thế này?”

Quách Hữu Bình hít một hơi, quay sang nhìn Diệp Bảo Châu: “Tiểu Diệp, cô nói đi, vừa rồi ở trong phòng trà nước, thư ký Tô này đã nói với cô những gì?”

Tô Nguyên Thanh chỉ biết chuyện ngày hôm nay, anh ta không trốn được rồi!

Diệp Bảo Châu có thù tất báo, bây giờ nhận được chỉ thị, đương nhiên không biết thì không nói, mà đã biết thì sẽ nói hết, trong này, cô còn ℓén ℓút thêm mắm dặm muối một chút!

Tiền Nghĩa nghe xong ℓời của Diệp Bảo Châu cũng tức điên ℓên chỉ muốn trực tiếp đánh chết Tô Nguyên Thanh, hôm nay ông ta muốn xuống phân xưởng thị sát thật nhưng không hề nói nhất định phải có Diệp Bảo Châu đi cùng, nào ngờ Tô Nguyên Thanh nầy ℓại tự mình sắp xếp mấy chuyện này?

Ông ta biết Tô Nguyên Thanh có ý kiến rất lớn đối với việc thăng chức của Diệp Bảo Châu, thấy cô chướng mắt, nhưng nào có ngờ chỉ số thông minh của anh ta lại thấp như vậy, vậy mà còn trơ tráo nói ra mấy lời như vậy để Quách Hữu Bình nghe được! Là muốn hại chết ông ta đúng không!

Càng nghĩ càng tức, Tiền Nghĩa trực tiếp vớ lấy cái cốc tráng men trên mặt bàn ném về phía Tô Nguyên Thanh: “Tô Nguyên Thanh, thân là một thành viên của giai cấp công nhân, làm sao cậu có thể nói ra lời như vậy được? Loại hành vi phạm lỗi tư tưởng nghiêm trọng này của cậu quả thật đã bôi nhọ giai cấp công nhân chúng ta, tôi thấy cậu không muốn làm việc nữa rồi!”

Tô Nguyên Thanh bị cái cốc tráng men ném trúng vai cũng đau muốn xỉu, nhưng anh ta biết bây giờ sự việc đang vô cùng bất lợi đối với mình, cho nên ngay cả rên cũng không dám rên một tiếng, chỉ cắn răng đứng thẳng người nói: “Vâng, xưởng trưởng, tôi đã biết sai rồi, tôi không nên hiểu lầm đồng chí Tiểu Diệp, càng không nên nói ra lời như vậy!”

Tiền Nghĩa thấy anh ta phản ứng cũng coi như lanh lợi, trong lòng cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, đứa cháu ngoại trai này của ông ta quá không biết trời cao đất dày, bản lĩnh khác thì anh ta không có, cả ngày từ sáng đến tối chỉ biết gây rắc rối cho ông ta, nhưng dù sao thì đó cũng là cháu của mình, ông ta không thể không quản: “Bây giờ cậu xin lỗi ngay, nhất định phải xin lỗi, chân thành xin lỗi Tiểu Diệp và phó xưởng trưởng Quách, kiểm điểm bản thân sâu sắc vào!”
Chẳng qua, ông ta biết trong lòng Quách Hữu Bình không thoải mái nên cũng chỉ có thể cười lấy lòng: “Đúng, đồng chí Tô Nguyên Thanh đã phạm lỗi nhưng chúng ta cũng nên cho người trẻ tuổi một cơ hội, tôi cảm thấy khai trừ có hơi nặng một chút, hay là thế này đi, cho cậu ta viết bản kiểm điểm, trừ ba tháng lương, lại đình chỉ một tháng cho tự điểm lại mình, được không?”





Dứt lời, Quách Hữu Bình nhìn Tiền Nghĩa, nhíu mày nói: “Chỉ xin lỗi thôi sao? Xưởng trưởng Tiền? Tôi nghe mấy lời vừa rồi của đồng chí Tô Nguyên Thanh mà còn tưởng ở trong xã hội mới này rồi, xưởng của chúng ta đều do cậu ta một tay che trời cơ đấy, loại đồng chí có tư tưởng phạm lỗi sai nghiêm trọng như cậu ta, nếu đổi lại là người khác đã sớm bị khai trừ rồi đưa đi phê bình rồi, đúng chứ?”

Bây giờ anh ta rất muốn trực tiếp đánh chết Quách Hữu Bình này ngay!

Nhưng mấy chuyện này anh ta cũng chỉ dám nghĩ trong lòng, còn miệng thì nhanh chóng bảo: “Phó xưởng trưởng Quách, mong ông hãy cho tôi một cơ hội nữa, tôi đảm bảo sau này sẽ không lại lỗi sai tương tự.”

Tuy rằng Tiền Nghĩa cảm thấy Tô Nguyên Thanh nói chuyện quá đáng nhưng anh ta cũng không làm ra chuyện thương thiên hại lý gì cả, hơn nữa vẫn chưa tạo thành ảnh hưởng gì lớn, viết bản kiểm điểm là chuyện hiển nhiên rồi, nhưng khai trừ và phê bình lại có hơi quá.




Bình Luận (0)
Comment