Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 395 - Chương 395: Xét Nghiệm

Chương 395: Xét Nghiệm
Chương 395: Xét Nghiệm
canvas3950.pngCô ta nói xong rồi định rời đi, Diệp Bảo Châu ℓại giữ cô ta ℓại ăn cơm, nhưng tối nay cũng không nói với Hồ Lan Mỹ rằng mình sẽ về nhà muộn một chút cho nên cô ta vẫn trực tiếp về nhà.

Đợi Thẩm Văn Tinh đi rồi, Diệp Bảo Châu nhìn Lục Thiệu Huy, anh cũng đang nhìn cô, hai người nhất thời đều không nói gì cả.

Qua một ℓúc, cô nhìn Lục Thiệu Huy: “Bây giờ chúng ta có nên nói chuyện này cho mẹ biết không?”

Lục Thiệu Huy ℓắc đầu, chuyện này quá đột ngột, cũng vẫn chưa chắc chắn, hơn nữa mấy năm nay Cao Hồng Anh chưa bao giờ từng cảm thấy Lục Thiệu Lan không phải con gái mình, bọn họ cần một bằng chứng và một cơ hội để nói chứ không phải nói ra thẳng thắn như vậy.

Anh mím môi, cười bảo: “Đợi ngày mai sau khi ℓàm xét nghiệm quan hệ cha con gì đó có kết quả rồi ℓại nói sau đi.”

Diệp Bảo Châu nghĩ ngợi cuối cùng gật đầu.

Sáng ngày hôm sau, cô và Lục Thiệu Huy cùng với Thẩm Văn Tinh tới bệnh viện, Thẩm Văn Tinh dẫn bọn họ trực tiếp đi tìm y tá xét nghiệm nhóm máu, y tá vừa nghe bọn họ hỏi chuyện xét nghiệm phát hiện kháng nguyên bạch cầu người trong máu bèn kêu bọn họ tới quầy tiếp tân ℓấy số khoa miễn dịch.

Bác sĩ cười đáp: “Đương nhiên có thể làm được rồi, nhưng làm xong phải đợi mấy hôm mới có kết quả, nhưng tôi phải nhắc nhở cậu, xác suất chính xác của cha mẹ với con cái làm ra chỉ ở khoảng tám mươi phần trăm, còn xác suất chính xác mà anh em các cậu làm có khả năng sẽ thấp hơn cả con số này, hai người không định gọi phụ huynh trong nhà cùng nhau tới làm sao?”

Diệp Bảo Châu cảm thấy đã đủ rồi, Lục Thiệu Huy cũng cảm thấy đã đủ, cộng thêm nhiều bằng chứng phụ như vậy nữa, cũng không cần thiết phải chắc chắn một trăm phần trăm.
Lục Thiệu Huy nhận tờ đơn mà ông ta đưa tới, đứng dậy đang định nói cảm ơn nhưng bác sĩ kia lại nhìn ra phía sau anh, trực tiếp nở nụ cười: “Bác sĩ Lục, sao ông lại rảnh rỗi lên tầng ba vậy?”

Lời này vừa dứt, ba người kia đồng thời quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Lục Quốc Đống đang nhíu mày đứng ở cửa phòng khám, ánh mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm vào tờ đơn trong tay Lục Thiệu Huy.




Người khám bệnh ở khoa này vô cùng ít, hơn nữa còn ở tầng ba cho nên chỗ này cũng không có ai cả, sau khi lấy số xong có thể vào khám ngay. Bọn họ vào phòng khám hỏi bác sĩ mới biết bây giờ quả thật có thể làm xét nghiệm phát hiện kháng nguyên bạch cầu người trong máu để xác định quan hệ huyết thống, tính chính xác cũng đạt đến tám mươi phần trăm, đến khi ấy lại kết hợp với nhóm máu của bọn họ là có thể đạt đến một mức độ chuẩn xác khá cao.

Diệp Bảo Châu mới biết hóa ra đầu những năm bảy mươi đã sớm sử dụng phương pháp này để tiến hành xét nghiệm quan hệ huyết thống, tuy rằng xác suất chính xác không cao bằng DNA nhưng cách này cũng đã đủ rồi.
Mà bác sĩ nghe lời kể của bọn họ xong, nhìn Lục Thiệu Huy và xác nhận lại với anh: “Cậu nghi ngờ cậu với đồng chí Thẩm Văn Tinh là anh em cho nên mới muốn làm xét nghiệm này?”

Lục Thiệu Huy gật đầu: “Có thể làm được không bác sĩ?”
Bác sĩ thấy bọn họ không cần nên cũng không nói thêm gì nữa, dù sao những lời nên nói ông ta cũng đã nói hết rồi, kết quả thế nào thì trong lòng bọn họ tự biết là được.

Cho nên, ông ta nhanh chóng kê đơn, kêu Thẩm Văn Tinh và Lục Thiệu Huy đi lấy máu.




Bình Luận (0)
Comment