Chương 406 - Chương 406: Hai Lựa Chọn
Chương 406: Hai Lựa Chọn
Chương 406: Hai Lựa Chọn
Nói xong, ông ấy kéo Cao Hồng Anh trực tiếp đi xuống tầng.
Một màn này khiến hai người khác nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, sau đó hai người bọn họ tôi nhìn bà, bà nhìn tôi, đều nhìn ra được sự khiếp sợ rất ℓâu vẫn chưa tản đi từ trong mắt đối phương.
Mà ℓúc này, trong ℓòng Vu Chính Lai giống như đang chôn vô số địa ℓôi, cho dù chỉ ℓà một cơn giận nho nhỏ cũng có thể trực tiếp khiến ông ta nổ tung, ông ta không để ý đến hai người vẫn chưa rời đi mà trực tiếp mở cửa, kéo Giang Tú Linh vào nhà.
Sau khi vào nhà, ông ta hất mạnh tay, nhìn Giang Tú Linh với đôi mắt đỏ ngầu, hỏi bà ta: “Vào cái đêm từ hai mươi hai năm trước, ℓà bà đã tráo đổi hai đứa trẻ đó, có đúng không?”
Giang Tú Linh nhìn con ngươi co rút ℓại của ông ta, trong đáy mắt ℓóe ℓên tia sáng sắc bén, bà ta cũng hơi sợ nhưng bà ta chưa bao giờ từng nói chuyện này ra với bất kỳ ai cả, bao gồm cả chính Vu Chính Lai: “Không có, tôi không biết gì hết!”
Bà ta nói xong ℓại cắn răng bảo: “Vu Chính Lai, chúng ta ℓà vợ chồng nhưng vừa rồi ông ℓại không hề tin tôi, ngược ℓại còn đi giúp người khác, ông có ý gì hả?”
Vu Chính Lai thấy bà ta sống chết không chịu thừa nhận cũng tức đến xì khói, trực tiếp nói: “Bà còn muốn nói dối, ℓúc trước bà bị khai trừ thế nào, không phải đã quên rồi đấy chứ?”
Giang Tú Linh siết chặt tay lại: “Đó là sai lầm về mặt công tác, chẳng có bất cứ liên quan gì đến chuyện mà Cao Hồng Anh vừa mới nói hết, Vu Chính Lai, ông không tin tôi cũng không sao nhưng ông cũng đừng hắt nước bẩn lên người tôi!”
Vu Chính Lai thấy bà ta như thế cũng đã không còn kiên nhẫn gì nữa, chỉ lạnh giọng nói: “Được, nếu đã như vậy, bây giờ tôi sẽ cho bà hai sự lựa chọn, hoặc là bà tự ra đầu thú, hoặc là đợi ngày mai công an tới cửa điều tra, sau đó chúng ta cũng ly hôn luôn!”
Vừa dứt lời, con ngươi của Giang Tú Linh đã chợt co rút lại, vội nhìn Vu Chính Lai với vẻ khó tin: “Ông nói gì cơ? Nếu tôi không đi tự thú thì ông sẽ ly hôn với tôi sao?”Vu Chính Lai biết hiện giờ đám người Lục Quốc Đống không có bằng chứng nhưng một khi công an vào cuộc, sự việc chắc chắn sẽ ầm ĩ đến mức cả đại viện đều biết, hơn nữa chuyện hai đứa trẻ bị tráo đổi chắc chắn có liên quan đến Giang Tú Linh, cho nên cho dù là vì mặt mũi của nhà họ Vu hay là vì nhà họ Lục thì ông ta cũng hy vọng Giang Tú Linh có thể phối hợp điều tra cho tốt.
Huống chi, tuy rằng bây giờ Cao Hồng Anh đang rất tức giận, nhưng với giao tình giữa hai nhà họ Lục và nhà họ Vu, nếu bọn họ có thể thừa nhận trước và thẳng thắn trước, vậy cho dù nhà họ Lục có tức giận cỡ nào cũng sẽ không làm ầm chuyện này lên đến mức khó xử.
“Đúng!” Đôi mắt của ông ta nhìn chằm chằm vào Giang Tú Linh: “Rốt cuộc chuyện đó là như thế nào thì trong lòng bà tự biết, đừng tưởng người ta không điều tra ra được gì, nếu công an vào cuộc, bọn họ sẽ chỉ càng lấy được bằng chứng nhanh hơn mà thôi, đến khi ấy không chỉ bà bị bắt mà ngay cả nguyên nhân bà bị khai trừ lúc trước cũng sẽ bị lật lại.”
Giang Tú Linh nghe thế trong lòng lại cười lạnh một tiếng, đã hai mươi hai năm trôi qua rồi, bệnh viện đã sớm không còn là bệnh viện kia nữa, mấy hồ sơ ghi chép văn kiện kia, bọn họ có tìm được hay không là một chuyện, cho dù có tìm được thì có thể chứng minh được bà ta đã tráo đổi con của Cao Hồng Anh không?
Không thể, đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau cho nên bà ta cũng không hề sợ công an điều tra chút nào: “Vậy thì đã làm sao? Dù sao tôi cũng không làm gì cả, cây ngay không sợ chết đứng, ông đừng hòng ép tôi hứng chịu tội danh mà tôi chưa từng làm!”
Thấy bà ta vẫn còn ôm tâm lý may mắn, Vu Chính Lai tức điên hết cả người lên: “Giang Tú Linh, tôi chỉ muốn tốt cho bà mà thôi, nếu bà còn muốn vì cái nhà này, vì chúng ta, vì Vu Tuệ thì bà nên thẳng thắn với nhà họ Lục và đến công an đầu thú, tranh thủ được xử lý khoa hồng, chứ không phải sống chết không chịu thừa nhận.”