Chương 414: Nếu Muốn Người Không Biết Trừ Phi Mình Đừng Làm
Chương 414: Nếu Muốn Người Không Biết Trừ Phi Mình Đừng Làm
Đến đồn công an, Cao Hồng Anh phát hiện ra vậy mà Thẩm Văn Tinh đã tới đây rồi, cô ta ngồi trong đại sảnh, bên cạnh còn có một người phụ nữ trạc tầm tuổi bà ấy và một người đàn ông trẻ tuổi.
Thẩm VĂn Tinh nhìn thấy Cao Hồng Anh và Lục Quốc Đống tới cũng nhanh chóng đứng dậy gọi người.
Cao Hồng Anh đi thẳng qua đó, nhìn cô ta, ánh mắt chợt trở nên dịu dàng: “Con tới sớm như vậy à?”
Thẩm Văn Tinh gật đầu, thật ra nhà bọn họ cách đồn công an cũng không tính ℓà quá xa, hôm nay ℓại cùng công an ngồi xe đến đây cho nên đã tới đồn từ khá sớm, cô ta không trông thấy Lục Thiệu Huy và Diệp Bảo Châu đâu cả nên mới hỏi: “Hôm nay đám người Bảo Châu không tới sao ạ?”
Cao Hồng Anh nở nụ cười: “Chị dâu con mang thai không tiện tới đây, còn anh con mới sáng sớm đã ra ngoài có công chuyện rồi.”
Thẩm Văn Tinh đoán phỏng chừng ℓà Lục Thiệu Huy đi tìm nhân chứng kia, sau đó cô ta chỉ vào Hồ Lan Mỹ và Thẩm Văn Kiệt, giới thiệu với Cao Hồng Anh: “Đây ℓà mẹ con, đây ℓà em trai con, Văn Kiệt.”
Cao Hồng Anh nhìn Hồ Lan Mỹ, chuyện trước kia đã trôi qua quá ℓâu rồi, bà ấy cũng không thể nhớ ra được bộ dáng của Hồ Lan Mỹ năm đó, nhưng Thẩm Văn Kiệt bên cạnh bà ta kia thật sự rất giống Thiệu Lan.
Tối qua sau khi Lục Thiệu Lan biết chuyện đã khóc cả một đêm, thẳng cho đến sau nửa đêm mới ngủ được, sáng hôm nay tỉnh lại mắt cũng đã sưng vù lên, giọng cũng khàn cả đi, ngay cả giường cũng chẳng chịu xuống, Cao Hồng Anh không có cách nào khác chỉ đành không gọi cô ta đi cùng.
Hồ Lan Mỹ đại khái cũng đoán ra được nguyên nhân, điều kiện của nhà họ Lục tốt như thế, đứa trẻ đó phỏng chừng rất khó mà chấp nhận được bọn họ, cho nên bà ta cũng chỉ cười một tiếng: “Không sao, đợi sau này có thời gian, chúng tôi sẽ đi thăm con bé sau vậy.”Nói xong, bà ta lại nhìn ra phía sau Cao Hồng Anh, muốn xem đứa con gái chưa bao giờ từng gặp mặt kia của mình, nhưng phía sau bà ấy lại không có một đứa trẻ nào giống như Văn Tinh cả.
Cao Hồng Anh phát hiện ra tầm mắt của bà ta, rất nhanh đã hiểu ra gì đó, mới vội nói với giọng áy náy: “Hôm nay Thiệu Lan không được khỏe cho nên không cùng tới đây.”Trong lòng Cao Hồng Anh thật sự rất biết ơn Hồ Lan Mỹ, cảm ơn mấy năm nay bà ta đã chăm sóc Thẩm Văn Tinh, đã dạy dỗ cô ta rất tốt, cho nên mới không nhịn được mà đi lên bắt lấy tay bà ta, kích động nói: “Đồng chí Hồ Lan Mỹ, tôi là Cao Hồng Anh, là Cao Hồng Anh đã ở chung phòng bệnh và phòng sinh với bà, cảm ơn bà mấy năm nay đã chăm sóc Văn Tinh như vậy.”
Lục Quốc Đống cũng đi tới chào hỏi bà ta.Hồ Lan Mỹ cũng không hề biết một tí gì về chuyện con mình bị tráo đổi cả, thẳng đến sáng nay công an đến nhà nói có vụ án tráo trẻ sơ sinh, cần bọn họ phối hợp điều tra thì bà ta mới biết đã xả ra chuyện gì, nhưng thật sự thẳng cho đến bây giờ bà ta vẫn còn đang hoang mang lắm.
Bà ta nhanh chóng rút tay về, ngoài cười nhưng trong không cười đáp: “Không có gì, Văn Tinh là con gái tôi, tôi chắc chắn sẽ tốt với nó rồi.”
Cao Hồng Anh gật đầu, muốn hỏi Hồ Lan Mỹ có còn nhớ Giang Tú Linh hay không, kết quả vừa quay đầu lại mới phát hiện ra Giang Tú Linh và Vu Chính Lai đã sớm biến mất dạng rồi, đại khái thì bọn họ đã vào phòng thẩm vấn, mà không lâu sau, công an cũng cho gọi hai người bọn họ vào trong.
Lúc này, một đám người theo qua đây cũng vừa mới nhìn thấy Thẩm Văn Tinh xong, lại nhìn Hồ Lan Mỹ và Thẩm Văn Kiệt, bấy giờ mới hoàn toàn chấp nhận chuyện Lục Thiệu Lan không phải con gái ruột của Cao Hồng Anh này.