Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 471 - Chương 471: Xem Có Thể Làm Sản Phẩm Gì Mà Thôi

Chương 471: Xem Có Thể Làm Sản Phẩm Gì Mà Thôi
Chương 471: Xem Có Thể Làm Sản Phẩm Gì Mà Thôi
canvasa1c4710.pngTuy mấy hôm nay cô ở cữ nhưng cũng không nhàn rỗi, cũng muốn làm một ít sản phẩm nhưng bây giờ cô không có thành phẩm, cho dù nói ra thì người khác cũng không biết là gì cho nên vẫn phải tới công xưởng một chuyến.

Hai người đang nói chuyện thì bên ngoài truyền tới tiếng náo nhiệt, sau đó Hạ Thu Mai và thím Lưu đi vào, thấy bọn họ đang lau tóc cũng trực tiếp nói: “Đám người cậu mợ nhà họ Cao tới rồi, các con bế cháu ra ngoài đi.”

Lục Thiệu Huy thấy con vẫn còn đang ngủ nên nhanh chóng dặn dò: “Bọn họ lau xong tóc rồi ra ngay, mẹ bảo họ nhỏ tiếng một chút, bọn trẻ đang ngủ ạ.”

Hạ Thu Mai cười một tiếng, mới đầu anh còn ghét bỏ đám trẻ nhưng bây giờ lại cần bảo bối hơn bất cứ ai, sau khi đáp một tiếng bà ta mới ôm cháu ra ngoài.

Người nhà họ Cao đã sớm nghe Cao Hồng Anh nói Diệp Bảo Châu sinh ba đứa con, bà cụ đã muốn tới từ lâu rồi, chẳng qua Cao Hồng Anh nói sinh non, lúc đó không thích hợp tới thăm cho nên mới kéo dài đến tận hôm nay mới tới, đi cùng với bọn họ còn có Thẩm Văn Tinh và Lục Thiệu Lan.

Cao Hồng Anh cũng là đợi sau khi Giang Tú Linh bị phán quyết mới nói cho người nhà họ Cao biết chuyện của Thẩm Văn Tinh, người nhà họ Cao sợ chết khiếp, bà cụ thật sự vừa hoảng vừa bực, suýt chút nữa trực tiếp đi tìm người nhà họ Vu tính sổ, sau đó nghe nói Giang Tú Linh đã bị giam mới chịu thôi.

Mà mới đầu, cậu và vợ của nhà họ Cao cũng không tin cho lắm, cảm thấy Cao Hồng đang kể chuyện xưa, thẳng đến sau khi nhìn thấy Thẩm Văn Tinh thì mới chịu tin chuyện này là thật.

Nhưng dù sao thì Lục Thiệu Lan cũng được Cao Hồng Anh nuôi lâu như vậy rồi, tình cảm này chắc chắn không thể trực tiếp chặt đứt, cũng may mà việc cuối cùng cũng giải quyết xong, Giang Tú Linh cũng đã vào tù, cho nên đám người nhà họ Cao cũng không tham gia vào chuyện này nữa.

Lúc này, bà cụ thấy ba đứa trẻ lông mi dài, mũi cao, ngũ quan giống nhau y như đúc suýt chút nữa thì bật cười ha ha, chẳng qua đám trẻ đang ngủ cho nên bà cụ mới nhịn về: “Ba đứa trẻ này lớn lên đẹp quá, giống Thiệu Huy.”
Vì Thẩm Văn Tinh quá giống đứa con gái đã về quê kia của bọn họ, nếu như hai người đứng chung chắc chắn sẽ giống y như chị em ruột.

Lúc này, cậu mợ nhà họ Cao mới biết tại sao tính cách của Lục Thiệu Lan lại xấu như thế, trước đây mỗi lần tới nhà họ Cao, cô ta cũng không thân với đám trẻ nhà họ Cao cho lắm, hóa ra là vì cô ta không phải con đẻ, quả nhiên gen gì đó không giống nhau suy cho cùng vẫn có chút chênh lệch.
Bà cụ đã hơn bảy mươi, người sống đến tuổi này cũng không nhiều, vì muốn nhìn chắt ngoại của mình mà vất vả ngồi xe hai tiếng tới đây, Hạ Thu Mai cũng rất cảm động: “Nào có chứ, cụ đây con cháu đầy đàn, sống lâu trăm tuổi.”


Cậu mợ nhà họ Cao cũng nhìn cháu, đều nói con trai giống mẹ nhưng bây giờ nhìn rồi thấy ngũ quan của đám trẻ giống Lục Thiệu Huy nhiều hơn một chút: “Vậy làm thế nào để phân biệt tụi nhỏ vậy, em nhìn mãi mà không ra ai với ai?”

Hết ở cữ rồi, làn da của ba đứa trẻ càng ngày càng tốt, nhưng ngũ quan cũng không thay đổi bao nhiêu so với trước đó, lớn lên trông vẫn y chang nhau, vì thế mà thím Lưu còn nhận lầm mấy lần, cuối cùng, để phân biệt bọn trẻ, Lục Thiệu Huy phải lần lượt buộc ba cái vòng tay khác màu nhau lên cổ tay của ba anh em mới giải quyết được nan đề này.

Cao Hồng Anh chỉ vào sợi dây trên cổ tay đứa trẻ, cười bảo: “Dựa vào này đây, đỏ là Dương Dương, vàng là Hằng Hằng, xanh là An An.”

Bà cụ cũng không quản nhiều như thế, dù sao thì cũng đều là chắt ngoại của bà cụ: “Cũng mayd đám người Thiệu Huy đẻ rồi, nếu qua một, hai năm nữa, mẹ cũng đi rồi, làm sao còn có thể nhìn thấy con của tụi nó nữa.”




Bình Luận (0)
Comment