Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 579 - Chương 579: Trịnh Duyệt Hay Là Văn Tinh

Chương 579: Trịnh Duyệt Hay Là Văn Tinh
Chương 579: Trịnh Duyệt Hay Là Văn Tinh
canvasa1c5790.pngLâm Tú Giai ℓại nói: “Nghe nói ứng cử viên trợ ℓý của cô cũng ở phân xưởng? Là ai thế? Trịnh Duyệt hay ℓà Văn Tinh?”

Nói thật, tuy mối quan hệ giữa Diệp Bảo Châu và hai người bọn họ tốt nhưng cô chưa từng nghĩ đến chuyện này. Những năm gần đây, biểu hiện của Trịnh Duyệt không tồi, có khả năng ủy viên Trần sẽ có sắp xếp khác cho cô ta, cho nên cô không muốn giành người của ủy viên Trần. Mà Thẩm Văn Tinh mới vào có nửa năm, nếu cô cất nhắc người ℓên, các ℓãnh đạo trong xưởng sẽ ngay ℓập tức nhảy ra phản đối.

Cô nhương mày: “Đều không phải, thật ra tôi vẫn chưa chưa nghĩ xong ứng cử viên, đợi tôi quyết định xong sẽ ℓại nói cho cô biết.”

Lâm Tú Giai thật sự rất tò mò muốn biết Diệp Bảo Châu sẽ chọn ai, nhưng người ta không nói, cô ta ℓại quành ℓối khác hỏi: “Vậy cô nói ứng cử viên trúng ý trước mắt ℓà nam hay ℓà nữ? Tôi có quen không?”

Diệp Bảo Châu thành thật đáp “Nam, cô chắc hẳn không quen đâu?”

Lâm Tú Giai trừng mắt nhìn: “Nếu sau này cô thật sự chọn một đồng chí nam, không sợ đồng chí Lục Thiệu Huy sẽ ghen hay sao?”

Diệp Bảo Châu nhìn cô ta, chớp mắt: “Chắc anh ấy không nhỏ nhen như vậy đâu, tôi tìm trợ ℓý chỉ vì công việc thôi mà.”

Nếu như người đó thật sự không được, đến khi ấy cô lại cho thi tuyển đi.

Lâm Tú Giai thấy bộ dáng không muốn nói nhiều của cô cũng không hỏi nữa, trực tiếp sửa miệng nói đến chuyện mà cô đã dặn mình lúc trước: “Trước đó cô kêu tôi trông chừng Tô Nguyên Thanh với Cốc Lệ Hoa, tôi đã để ý rồi, nhưng mấy hôm nay không nhìn thấy bọn họ tới bên này?”

Diệp Bảo Châu hơi nhíu mày, lẽ nào Tô Nguyên Thanh không có phản ứng gì với màn khiêu khích trước đấy của cô sao? Người như anh ta cũng đã bắt đầu nhịn nhục rồi?
Lâm Tú Giai thấy cô không nói gì, lại bảo: “Có phải cô nghĩ nhiều quá rồi không, chắc bọn họ sẽ không động tay động chân với sản phẩm mới đâu?”

Tuy Lâm Tú Giai cũng ghét Tô Nguyên Thanh nhưng cô ta nghĩ cho dù Tô Nguyên Thanh có ghét Diệp Bảo Châu đến thế nào thì chắc hẳn cũng sẽ không ra tay với sản phẩm mới của nhà xưởng, huống chi bọn họ đưa sản phẩm ra ngoài đều sẽ có khâu kiểm duyệt, hai người đó có thể làm gì được? Cô ta không tài nào nghĩ ra được.

Diệp Bảo Châu chậm rãi thở ra một hơi, bây giờ mì ăn liền do cô phụ trách chính, nếu như xuất hàng xảy ra vấn đề vậy người đầu tiên bị hỏi trách nhiệm chắc chắn chính là cô, cho nên cô cảm thấy có khả năng Tô Nguyên Thanh sẽ ra tay đối với sản phẩm: “Hai người bọn họ cũng không tiếp xúc với người ở phân xưởng này của cô sao?”
Diệp Bảo Châu cười bảo: “Cô theo dõi sát sao quá thì người ta cũng không tiện ra tay.”





Lâm Tú Giai cười một tiếng: “Ai biết chứ, lỡ như đến khi ấy người ta ghen thì cô tính làm thế nào hả?”

Trước kia, lúc Diệp Bảo Châu đi làm ở công ty, trên cơ bản trợ lý đều là nam hết cho nên cô cũng đã quen rồi, tuy rằng trợ lý lần này có khả năng cũng là một đồng chí nam nhưng cô rất công tư phân minh, cũng chẳng thèm sợ Lục Thiệu Huy đâu nhé.

Cô nhướng mày: “Đến khi ấy lại nói sau, cũng chưa chắc tôi đã chọn một đồng chí nam, anh ta vẫn đang trong giai đoạn cân nhắc.”
Lâm Tú Giai lắc đầu: “Một tổ công nhân trước đó, tôi không nhìn thấy bọn họ có liên hệ gì với Tô Nguyên Thanh cả, nhưng một tốp công nhân gần đây nhất này thì tôi lại không hiểu cho lắm, dù sao thì tôi cũng chỉ vừa mới nhận bọn họ có hai ngày thôi.”

Diệp Bảo Châu xoa mũi, cũng có hơi nghi ngờ có phải mình đã nghĩ quá nhiều rồi không, nhưng cô lại cảm thấy Tô Nguyên Thanh không phải một người biết an phận gì: “Vậy cô cứ để ý thêm vài ngày nữa xem sao, dù sao thì đây cũng là sản phẩm mới, cô tìm thêm một người trông chừng cũng không sai đâu, chẳng qua cũng đừng trông chừng quá sát sao, có thể thử đánh rơi chìa khóa phân xưởng gì đó.”

Lâm Tú Giai nghe mà rối hết cả não: “Vậy rốt cuộc tôi nên theo dõi sát sao hay là không cần theo dõi sát sao đây?”




Bình Luận (0)
Comment