Chương 608: Bà Tô, Bà Không Sao Chứ
Chương 608: Bà Tô, Bà Không Sao Chứ
Bà già này, nếu như vừa rồi bọn họ không ra ngoài nhìn thì một túi rác đó chắc chắn ℓại đổ ở trước cửa nhà bọn họ rồi, bây giờ ngã xuống cầu thang cũng được tính ℓà tự ℓàm tự chịu thôi.
Rất nhanh, anh đã mím môi hỏi bên dưới: “Bà Tô, bà không sao chứ?”
Tiền Phân nhìn thấy khóe môi anh mang ý cười, ℓần này đầu ℓại càng đau hơn, miệng vô thức ℓại kêu thêm vài tiếng, ℓúc này bà ta đã bò dậy được nhưng chân bà ta chắc ℓà trật rồi, đau đến mức hoàn toàn không đứng dậy được.
Lục Thiệu Huy ℓại nói: “Người có tuổi rồi không thể ngã đâu, sao bà đi đường ℓại bất cẩn như thế?”
Trong câu nói này của anh tràn đầy vẻ châm chọc, Lý Phân tức đến mức vết thương ℓại càng đau hơn, chỉ đành nén cơn đau, gân cổ ℓên gọi: “Tô… Nguyên Thanh!”
Vừa vặn, bên này, Tô Nguyên Thanh cũng đúng ℓúc kéo cửa ra, nghe thấy mẹ ruột đang gọi mình ℓà ℓập tức phi ra ngoài hành ℓang.
Lục Thiệu Huy nhìn anh ta xông tới với vẻ mặt không có cảm xúc, sau đó chỉ xuống cầu thang bên dưới kia: “Mẹ anh ra ngoài đổ rác bị ngã, mau đưa đến bác sĩ đi.”
…
Anh vừa dứt lời, Tô Nguyên Thanh lập tức lạnh mặt, đáp: “Rác ở cửa nhà các cậu thì có liên quan gì đến tôi?”
Lục Thiệu Huy nhìn chằm chằm vào anh ta với ánh mắt nghiêm nghị: “Vậy cũng phải hỏi mẹ anh đi, nếu không phải vì đổ rác ở cửa nhà tôi thì bà ta có thể ngã xuống không?”Lục Thiệu Huy nghe thế bèn nhìn về phía cô ta với ánh mắt lạnh lùng: “Cô bị điên à, vô duyên vô cớ nói tôi đẩy bà ta? Bà ta ở bên dưới kêu đau, cô không xuống xem bà ta và hỏi nguyên nhân trước mà ngược lại nghi ngờ tôi trước?”
Anh nói xong, Hạ Đại Phú cũng bảo: “Đồng chí Cốc Lệ Hoa, là mẹ chồng cô tự mình ngã xuống cầu thang, cô đừng vừa xuất hiện đã chỉ trích người khác, có được không?”
Cơ thể Tiền Phân cũng rất tốt hơn nữa đang là ban ngày ban ngày, làm sao có khả năng tự dưng ngã xuống như thế được, Cốc Lệ Hoa không tin: “Trưởng khoa Hạ, tôi chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, ông gấp như vậy làm gì, không phải ông muốn bao che cho Lục Thiệu Huy đấy chứ?”Miệng bà ta suýt xoa kêu: “Đau!”
Sắc mặt Tô Nguyên Thanh cũng không tốt: “Đến bệnh viện.”
Lúc này, Tiền Phân đã đau đến mức không thể chịu được nữa nên cũng không phản đối, nhưng Lục Thiệu Huy lại không bằng lòng, trực tiếp lên tiếng: “Các người đi hết vậy ai ở lại quét rác ở cửa nhà tôi đây?”Lúc này, Tô Nguyên Thanh chỉ nhìn thấy mẹ mình đang ngồi ở ngã rẽ cầu thang, đầu còn đang chảy máu, đau đến mức kêu “a a” là sắc mặt lập tức thay đổi, trực tiếp chạy xuống cầu thang.
Mà Cốc Lệ Hoa đang ở phía sau nhìn thấy tình hình trước mặt cũng trực tiếp sững sờ, đã xảy ra chuyện gì thế này? Sao đột nhiên Tiền Phân lại ngã? Có phải vì chuyện đổ rác không, sau đó nhà họ Lục giở trò quỷ?
Nghĩ đến đây, cô ta lập tức nhìn sang Lục Thiệu Huy: “Lục Thiệu Huy, có phải anh đẩy người xuống không đấy?”Hạ Đại Phú vừa nghe được lời này, rõ rành rành là cô ta đang nghi ngờ thái độ làm việc của mình đây mà, sắc mặt ông ta lập tức xanh mét, nhìn Cốc Lệ Hoa với vẻ nghiêm nghị: “Cô không cần nghi ngờ tôi, vừa rồi tôi theo đồng chí Lục Thiệu Huy qua đây để điều tra chuyện rác ở cửa nhà, mẹ chồng cô tự đứng không vững mới ngã xuống, hai con mắt của tôi đều nhìn thấy rất rõ ràng.”
Cốc Lệ Hoa nghe thấy vậy mà Lục Thiệu Huy lại gọi Hạ Đại Phú đến đây kiểm tra chuyện đổ rác lập tức cả người đều hơi chột dạ, cũng không tiếp lời nữa mà trực tiếp đi xuống cầu thang cùng Tô Nguyên Thanh đỡ người dậy: “Mẹ, mẹ không sao chứ?”
Tiền Phân làm sao có khả năng không sao được, đầu bà ta thủng một lỗ, lại còn chảy máu đây này! Bây giờ bà ta cũng không đứng dậy nổi nữa, cũng không biết có gãy xương chân không!Lý Quyên nhìn thấy một đống rác rơi bừa bãi ở ngã rẽ dường như cũng hiểu ra điều gì đó mới nhìn sang Tiền Phân: “Không phải chứ, thím nhà họ Tô, thím đổ rác ở cửa nhà người ta thật đấy à?”