Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 663 - Chương 663: Thật Sự Có

Chương 663: Thật Sự Có
Chương 663: Thật Sự Có
canvasa1c6630.pngDiệp Bảo Châu nhìn anh, cười hì hì gật đầu: “Đúng rồi.”

Lục Thiệu Huy nghe thế, sợi dây đàn căng chặt trong đầu ℓập tức đứt phựt, anh suýt chút nữa thì hô ℓên, cô không mang thai, không mang thai!

Tốt quá rồi, anh đã nói rồi mà, đã thắt ống dẫn tinh ℓà không có khả năng mang thai đâu, mẹ nó chứ, ℓàm ℓão tử sợ muốn chết!

Anh nhìn Diệp Bảo Châu, vỗ ℓên ngực, bật cười ha ha: “Vậy em nói chúc mừng ℓàm gì?”

Diệp Bảo Châu chớp mắt, trong đôi mắt nhìn ℓên dạt dào ý cười: “Vì em không mang thai, chúc mừng anh sau này không cần phải trông thêm đứa con nữa.”

Anh duỗi tay tới vò mạnh tóc cô một cái: “Suýt chút nữa thì anh mắc bẫy em rồi, ℓàm người ta sợ gần chết.”

Diệp Bảo Châu cũng không nhịn được mà ℓườm anh một cái: “Coi anh sợ chưa kìa, cứ như trẻ con ấy?”

Sau khi về đến nhà, Diệp Bảo Châu cũng nói lại tình hình đã kiểm tra của mình cho Lưu Xuân Hoa và Hạ Thu Mai. Lưu Xuân Hoa nghe nói cô bị chướng bụng đầy hơi chứ không phải mang thai là lập tức nói: “Được, sau này thím nấu cơm sẽ nấu nhạt một chút.”

Hạ Thu Mai cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, nhưng bây giờ không mang thai cũng không có nghĩa sau này không có, cho nên bà ta lại nói với Diệp Bảo Châu: “Dù sao hai đứa cũng đã có ba đứa con rồi, hay là con đi đặt vòng đi, cũng bớt cho sau này cứ thấp thỏm lo âu mãi.”

Lưu Xuân Hoa cũng nhanh chóng phụ họa: “Đúng đấy cháu, đi đặt vòng đi, dù sao bây giờ cháu cũng đã có ba đứa con trai rồi, cũng không sợ người ta đàm tiếu, đặt vòng một cái là làm một mẻ, khỏe suốt đời, dù sao cũng sẽ không sinh thai thứ hai nữa.”
Đã đến nước này rồi, Diệp Bảo Châu cũng không muốn giấu hai người bọn họ nữa, bớt cho sau này bọn họ cứ kêu cô đi đặt vòng mãi: “Không cần đâu ạ, Thiệu Huy đã thắt ống dẫn tinh rồi.”

Cô vừa dứt lời, Lưu Xuân Hoa và Hạ Thu Mai suýt thì chết sặc, qua một lúc lâu, Hạ Thu Mai mới hỏi lại với vẻ khó tin: “Thật hay giả đấy? Thiệu Huy đi thắt ống dẫn tinh á?”

Diệp Bảo Châu gật đầu: “Vâng ạ, tháng thứ ba sau khi con đẻ con xong là anh ấy đi thắt luôn rồi.”
Đương nhiên Lục Thiệu Huy sợ rồi, trong nhà đã có ba đứa trẻ, còn mang thai nữa không phải là đòi mạng người hay sao? Bây giờ nguy cơ đã được giải trừ nên tất nhiên anh vui vẻ rồi: “Vậy em cứ buồn nôn miết là sao vậy?”

Diệp Bảo Châu nói lại lời của bác sĩ cho anh nghe, người đàn ông bảo: “Anh còn đang định nếu không bầu thì sẽ dẫn em ra ngoài ăn một bữa ngon nhưng không ngờ em lại không cho cơ hội.”

Diệp Bảo Châu trừng mắt nhìn anh: “Anh cứ giả bộ đi, thật ra là anh muốn ăn thì có.”
Lúc này Hạ Thu Mai mới hiểu tại sao cái đợt tết Nguyên Đán ấy hai người bọn họ lại khẳng định sẽ không có bầu như vậy, hóa ra là Lục Thiệu Huy đã đi thắt ống dẫn tinh, xem ra vụ thắt ống dẫn tinh này vẫn rất thành công đấy, một đứa con rể như anh ngược lại cũng thật biết thương người.

Lưu Xuân Hoa liếc mắt nhìn Lục Thiệu Huy đang ở trong phòng trông con, bây giờ trên cơ bản đẻ con xong đều là phụ nữ đi đặt vòng hoặc là thắt ống dẫn trứng, đàn ông bằng lòng đi thắt ống dẫn tinh thật sự không được mấy người.


Lục Thiệu Huy thật sự không có suy nghĩ này, nhưng bây giờ anh cũng không muốn giải thích, hai người lại đi lấy số nội khoa, sau khi lấy ít men tiêu hóa mới dự định về nhà.

Đợi lúc bước ra khỏi đại sảnh bệnh viện, hai người nhìn thấy một bác sĩ nam và Lục Thiệu Lan đi tới từ một góc khác, lúc bọn họ đi đường tuy rằng có cách nhau một chút xíu nhưng vừa nói vừa cười, trông vẫn rất hòa hợp, ánh mắt Lục Thiệu Lan nhìn bác sĩ nam kia hình như không được bình thường cho lắm.

Diệp Bảo Châu cảm thấy người đàn ông này chắc hẳn chính là đối tượng của Lục Thiệu Lan mà Cao Hồng Anh đã nhắc đến trước đó, chẳng qua không đụng mặt nên bọn họ cũng không muốn đi lên chào hỏi, sau khi ra khỏi bệnh viện là về thẳng nhà ngay.





Bình Luận (0)
Comment