Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 751 - Chương 751: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 8

Chương 751: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 8
Chương 751: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 8
canvasa1c7510.pngLục Thiệu Huy ừm một tiếng, cũng không biết tại ℓàm sao mà đột nhiên ℓại nhớ đến ℓời con nói vào hai hôm trước. Triệu chứng này của cô ngoại trừ nôn khan và ăn không vô cơm có hơi giống với chướng bụng đầy hơi ra thì những cái khác như buồn ngủ, mệt mỏi, cũng không giống với chướng bụng đầy hơi.

Nhưng cộng cả mấy triệu chứng này ℓại với nhau hình như thật sự có hơi giống với Lý Quyên đang mang thai ở nhà bên cạnh.

Nghĩ đến đây, anh chợt giật nảy mình một cái, đột nhiên đầu óc bắt đầu nghĩ về chiều hướng ấy.

canvasa1c7511.pngAnh theo bản năng nhìn Diệp Bảo Châu và hỏi: “Em nói xem, ℓiệu có nên tin ℓời con trai không?”

Lúc này, Diệp Bảo Châu đang khó chịu lắm, trả lời với vẻ vô lực: “Con nói cái gì?”

Lục Thiệu Huy mím môi, nghĩ đến lúc trước anh chỉ đùa bảo cô đã mang thai còn bị cô cầm gối đầu ném vào vậy, cho nên lúc này lời muốn nói cũng bị nén về cổ họng, anh cũng nhanh chóng nằm xuống, kéo chăn lên đắp cho con, sau đó ôm cô: “Không sao, mau ngủ đi, sang ngày mai chúng ta đi bệnh viện khám xem tình hình thế nào.”
Lý Quyên phản bác: “Trước đó cô ấy chướng bụng đầy hơi cũng như vậy mà.”

Mẹ chồng Lý Quyên rất tự tin: “Chướng bụng đầy hơi ợ mấy cái là hết rồi, nào cần phải lâu như vậy mà vẫn chưa khỏi.”
Vì không muốn cho các con đi theo mình nên sau khi ăn sáng xong, Lưu Xuân Hoa đã dẫn ba đứa nhỏ ra ngoài đi dạo, còn Diệp Bảo Châu và Lục Thiệu Huy thì cầm sổ bệnh án nhanh chóng ra ngoài.

Lúc ra ngoài lại chạm Lý Quyên với cái bụng rất to và mẹ chồng của cô ta cùng nhau ra ngoài. Bây giờ Lý Quyên đã mang thai được bảy tháng, phỏng chừng hai người bọn họ cũng định đến bệnh viện khám thai định kỳ đây.
Đã làm hàng xóm của Diệp Bảo Châu lâu như vậy rồi nên Lý Quyên cũng trộm nghe được Diệp Bảo Châu từng nói chuyện Lục Thiệu Huy đã thắt ống dẫn tinh, sau khi nghe thấy câu này của mẹ chồng, cô ta vội vàng nhìn bà ta và bảo: “Mẹ, không phải cô ấy mang thai đâu mà là mệt đó.”

Mẹ chồng Lý Quyên cũng không biết chuyện Lục Thiệu Huy thắt ống dẫn tinh, nhưng bà ta đã từng đẻ bốn đứa con rồi, làm sao có thể không biết phụ nữ mang thai trông thế nào được chứ, cho nên vẫn một mực chắc chắn: “Làm sao có khả năng không phải được, gần đây cô ấy vừa mệt vừa buồn ngủ, không ăn cũng nôn, thế này còn không phải giống y chang con ngày trước hay sao?”
Lý Quyên vừa nghe nói Diệp Bảo Châu định đến bệnh viện mới vội liếc mắt quan sát cô: “Cô sao thế? Sao sắc mặt lại trắng bệch như vậy?”

Bản thân Diệp Bảo Châu cũng không biết tình hình thế nào: “Tôi không biết, dù sao chúng tôi cũng phải đến bệnh viện khám mới biết được.”
Bốn người cùng nhau xuống dưới tầng, Lý Quyên nghe nói về triệu chứng của Diệp Bảo Châu xong cũng có cùng suy nghĩ với đám người Lưu Xuân Hoa, khẳng định chắc nịch: “Tôi thấy cô là do mệt quá thôi, nên bổ sung thêm dinh dưỡng, nghỉ ngơi đầy đủ khoảng một, hai tuần đi.”

Mẹ chồng Lý Quyên thì lại bảo: “Mẹ thấy triệu chứng của cô ấy sao lại giống cái hồi con mới mang thai thế nhỉ?”
Diệp Bảo Châu đã hơi buồn ngủ rồi, chỉ ừm ừm đáp lại.

Sáng ngày kế, Lục Thiệu Huy dậy từ rất sớm, sau khi giúp các con chuẩn bị xong mới mượn điện thoại gọi điện xin nghỉ phép, lúc quay về thì Diệp Bảo Châu cũng đã rời giường.


Nói xong, bà ta nhìn Diệp Bảo Châu: “Lần này chắc chắn ℓà cô có bầu rồi, nhà các cô đã có ba đứa con trai, nếu ℓần này ℓại thêm một cô con gái nữa thì đúng ℓà không tồi.”







Bình Luận (0)
Comment