Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 761 - Chương 761: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 18

Chương 761: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 18
Chương 761: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 18
canvasa1c7610.pngCô ừm một tiếng, nhìn người đàn ông và bảo: “Hỏi bác sĩ xem thế nào trước đã.”

Hai người đi về phía phòng siêu âm, bên này, Lục Quốc Đống và Cao Hồng Anh cũng vừa mới ℓấy được kết quả siêu âm xong, hai người họ đang xem báo cáo. Cao Hồng Anh có hơi không dám tin, trông thấy Diệp Bảo Châu đi tới bà ấy vội hỏi: “Trên này viết chắc hẳn không sai đâu nhỉ, chỉ có một thai thôi sao?”

Diệp Bảo Châu gật đầu: “Vâng, chỉ có một thôi ạ.”

Cao Hồng Anh chợt nín thở, nghĩ đến quyết định của Diệp Bảo Châu trước đó rồi cũng hỏi một câu y chang với của Lục Thiệu Huy vừa rồi, đứa trẻ này rồi có giữ hay ℓà không?

Cuối cùng, bà ấy còn nói: “Dù sao qua tết năm nay ℓà mẹ cũng nghỉ hưu rồi, nếu con muốn giữ thì sau này cũng không cần tìm người tới chăm hộ đâu, cứ để mẹ chăm cho.”

Bà ấy vừa nói xong, Lục Quốc Đống cũng nhìn Diệp Bảo Châu rồi vội vàng bảo: “Mẹ con nói đúng đấy, chẳng qua vẫn phải xem quyết định của con thế nào, cha mẹ cũng sẽ tôn trọng ý kiến của con.”

Diệp Bảo Châu còn chưa nói gì thì Lục Thiệu Huy đã đáp: “Lần này triệu chứng của Bảo Châu dữ quá, cứ hỏi bác sĩ xem tình hình thế nào trước đã rồi ℓại nói sau.”





Cao Hồng Anh cũng không nói thêm gì nữa, bốn người lại đi tìm bác sĩ, bác sĩ xem báo cáo xong mới bảo: “Chúc mừng cô, đồng chí Diệp Bảo Châu, lần này không phải thai ba nữa rồi, cô có thể không cần vất vả như ngày xưa nữa.”

Diệp Bảo Châu cười khổ, trước đây lúc mang thai ba đứa con cô cũng rất vất vả, nhưng phản ứng ở giai đoạn đầu mang thai cũng không rõ ràng, tuy rằng lần này chỉ mang thai một nhưng phản ứng lại lớn hơn lần trước rất nhiều: “Nhưng lần này tôi phản ứng lớn quá, cảm thấy rất mệt, cảm giác buồn nôn cũng rất nặng.”

Bác sĩ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu: “Không phải lần nào mang thai phản ứng cũng giống nhau, bây giờ cô có phản ứng cũng là chuyện bình thường.”

Cao Hồng Anh lại hỏi: “Vậy sức khỏe của con bé có vấn đề gì không? Nếu giữ thì có thể trụ được không?”
Dù sao bỏ con cũng phải làm phẫu thuật, vậy chẳng bằng cược một phen đi, con trai hay là con gái đều có cơ hội năm mươi năm mươi, nếu thật sự là một cô con gái vậy cũng thật quá đỉnh. Còn nếu lại thêm một đứa con trai nữa vậy thì cứ nuôi giống như ba anh trai của nó đi, dù sao gia đình nuôi thêm một đứa con cũng không thành vấn đề gì cho lắm.

Cô còn chưa nói gì thì Lục Thiệu Huy đã bảo: “Thật ra chúng tôi vẫn chưa nghĩ xong vấn đề này.”

Bác sĩ nói: “Vậy phải nghĩ nhanh lên, nếu giữ thì mẹ bé phải nghỉ ngơi điều độ, còn nếu không giữ thì cũng phải làm phẫu thuật nhanh nhất có thể, con lớn rồi cũng không tiện làm đâu.”

Nghe đến làm phẫu thuật là cả người Diệp Bảo Châu hơi run lên, nhanh chóng đáp: “Nghĩ xong rồi, tôi sẽ giữ.”
Bác sĩ gật đầu: “Sức khỏe của bản thân cô ấy không có vấn đề gì cả, đẻ thêm một đứa nữa cũng được, chỉ là phản ứng mang thai khá lớn, cần uống ít vitamin và ăn uống thanh đạm một chút và bổ sung thêm protein, như vậy là có thể giảm thiểu cảm giác nghén, thường thì loại tình huống này sau ba đến bốn tháng là sẽ chuyển biến tốt lên.”

Nói xong, bà ta hơi dừng lại, nhìn Diệp Bảo Châu: “Cô đã nghĩ kỹ chưa, giờ cô quyết định thế nào về đứa trẻ này?”

Bà ta vừa nói xong, ba người khác cũng nhìn về phía Diệp Bảo Châu và đợi cô bày tỏ thái độ.

Bác sĩ đã nói sức khỏe của cô có đẻ thêm một đứa nữa cũng không thành vấn đề cho nên trong lòng Diệp Bảo Châu lại càng dao động hơn một chút. Bây giờ bị mọi người nhìn chằm chằm như vậy, cô cũng biết mình nên lựa chọn thế nào rồi.




Bình Luận (0)
Comment