Thập Niên 70: Nữ Phụ Phản Công ( Dịch Full )

Chương 812 - Chương 812: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 69

Chương 812: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 69
Chương 812: Ngoại Truyện: Ngày Thường Của Đám Trẻ 69
canvasa1c8120.pngTống Minh Trân cảm thấy hơi đau tim: “Thế ℓiệu có chia tốp không?”

Nhân viên công tác chẳng hiểu gì cả: “Chia tốp gì?”

Tống Minh Trân đáp: “Chính ℓà hôm nay đánh tên tốp thí sinh qua điểm sàn đầu tiên, qua vài hôm nữa vẫn còn danh sách tốp thí sinh qua điểm sàn thứ hai dán ℓên ấy.”

canvasa1c8121.pngNhân viên công tác nhíu mày, đáp: “Thật ngại quá, không thể tra được.”

Tống Minh Trân hít một hơi vào, chính vì cô ả biết trong lòng cho nên mới không cam lòng với chuyện bên trên không có tên của mình đấy: “Tôi cảm thấy mình có thể qua điểm sàn, nhưng bây giờ lại không có tên trên đó cho nên tôi mới muốn tra.”

Bây giờ nhân viên công tác đang bận muốn chết, nào có rảnh mà tiếp tục để ý đến cô ta nữa, chỉ đáp: “Dù sao bây giờ cũng không thể tra được, tôi cũng không thể giúp được cô, hay là mấy hôm nữa cô qua đây hỏi lại đi.”
Tống Minh Trân nghiến răng, chỉ siết chặt nắm tay, cười lạnh và nhìn cô ta: “Tôi có để ý hay không có liên quan gì đến cô?”

Phương Mỹ Kỳ cũng không khách sáo mà bật cười, nói: “Đúng là không liên quan đến tôi, tôi chỉ muốn khuyên cô một câu, nếu đã không có tên cô vậy thì đừng tra thành tích làm gì, vì cho dù điểm của cô có qua điểm sàn thì thẩm tra chính trị cũng không qua nổi đâu.”
Tống Minh Trần nhìn vẻ vui khi thấy người gặp họa trên mặt cô gái trước mặt, chỉ lạnh lùng đáp: “Không phải tên của cô cũng không có ở trên danh sách hay sao? Vui khi thấy người gặp họa cái gì?”

Phương Mỹ Kỳ đã sớm biết mình thi không tốt rồi cho nên quan trọng là có tham gia mà thôi, nhưng bây giờ nhìn thấy tên của Tống Minh Trân cũng không có ở trên đó, trong lòng cô ta lại rất vui sướng: “Tôi biết chứ, không đỗ thì tôi cũng chẳng để ý cho lắm, nhưng cô chắc chắn là có để ý đấy nhỉ?”
Tống Minh Trân cảm thấy anh ta trả lời rất qua loa nên vừa bực vừa tức, nhưng bây giờ cô ta cũng không có cách gì cả, chỉ đành quay người rời đi, nào ngờ vừa vặn lại đụng phải Phương Mỹ Kỳ cũng tới đây hỏi chuyện.

Vừa rồi Phương Mỹ Kỳ đã nghe được cuộc đối thoại giữa Tống Minh Trân và nhân viên công tác, lần này thì nghi ngờ của cô ta cũng đã được giải rồi, cô ta không còn dự định đi lên hỏi thêm lần nữa xem có thể tra được thành tích hay không, mà chỉ nhìn Tống Minh Trân, cười bảo: “Đồng chí Tống Minh Trân, tôi thấy hình như cô không có tên trên danh sách đã qua điểm sàn nhỉ.”
Tống Minh Trân nhíu mày: “Tại sao không thể tra được”

Nhân viên công tác cười một tiếng: “Đồng chí, cô nghĩ thử mà xem năm nay chúng ta có bao nhiêu người tham gia thi đại học, nếu như người nào không qua điểm sàn cũng muốn kiểm tra thành tích của mình giống như cô, vậy công việc phía sau của chúng tôi liệu có cần làm nữa không đây?”
Tống Minh Trân trực tiếp nói: “Không tra thì làm sao tôi mình cách điểm sàn bao nhiêu được?”

Nhân viên công tác kia nhíu mày: “Bản thân cô thi được bao nhiêu điểm thì trong lòng cô cũng nên tự biết đi chứ, chấm thi chắc chắn sẽ không xảy ra sai sót đâu, cô không có tên bên trên thì chính là không qua điểm sàn!”


Tống Minh Trân nghe thế ℓập tức giận sôi máu, nói tới nói ℓui chẳng qua ả đàn bà này chỉ muốn xem trò cười của cô ả mà thôi?

Bản thân cô ta cũng không thi đỗ, còn không phải cũng bị người ta cười như vậy hay sao?







Bình Luận (0)
Comment