Thập Niên 70 Nữ Phụ Tìm Đường Chết

Chương 19


Đạp xe so với đi bộ nhanh hơn rất nhiều, từ đội sản xuất đến huyện thành lân cận, không sai biệt cũng chỉ tốn nửa giờ, thời điểm nàng đến tiệm cơm quốc doanh, thì mặt trên đồng hồ treo ở chính giữa tiệm cơm quốc doanh đang hiển thị 12 giờ 40, tính ra vẫn còn rất sớm.

Nếu như đã tới huyện thành, Tô Yên tự nhiên muốn ăn tốt hơn chút, muốn mộtchén sủi cảo lớn nhân cải trắng cùng thịt heo.

Lúc này người không tính rất nhiều, không phải để cho Tô Yên chờ lâu cửa sổ nơi đó đã kêu tên, tràn đầy một mâm lớn, hương thơm ngào ngạt.

Nếu không phải hiện tại không có di động, Tô Yên tuyệt đối muốn đăng lên vòng bạn bè, trọng điểm là cho Hàn Lệ Lệ.


Cũng không biết có phải nàng quá đói bụng, ở thời đại mà phần lớn nguyên liệu nấu ăn không bị ô nhiễm, Tô Yên cảm thấy đây là chén sủi cảo thơm nhất mà nàng từng ăn,ăn liền ba cái vẫn chưa bõ thèm.

Ăn xong sủi cảo, Tô Yên cũng không chậm trễ, nàng có rất nhiều đồ vật muốn mua, đạp xe nhanh đi tới Cung Tiêu Xã, dựa theo kế hoạch đã sớm được đề ra, mua sữa mạch nha, lê đóng hộp, điểm tâm, bột mì, gia vị, kem bảo vệ da, xà phòng thơm cùng một cái nồi sắt nhỏ, sau đó lại đi xưởng chế biến thịt ở thành tây, mua ba cân thịt lợn, mấy cây xương sườn cùng với một lòng heo.

Lần này nàng đến đây chính là muốn mua một ít đồ ăn ngon chiêu đãi cho dạ dày của chính mình một chút.

Mua xong đồ vật, Tô Yên liền đạp xe đi trở về, trước tiên trả xe lại cho nhà đạiđội trưởng, sau đó xách theo đồ vật trở về có phần giống thanh niên trí thức.

Nhà ở của thanh niên trí thức điểm không có một bóng người, mọi người đều bắt đầu làm việc không trở về, phương diện Tô Yên này toàn quyền quyết định.

Đem điểm tâm cùng một vài thứ khác bước nhanh vào trong phòng, lấy rươngkhóa vào, thịt cùng bột mì và những cái khác thì trực tiếp xách đi phòng bếp,hiện tại đang hơi nóng, thịt yêu cầu phải mặn một chút mới có thể bảo quản là đến lâu.

Hôm nay buổi tối ăn sườn xào chua ngọt cùng bánh bao thịt, ngày mai ăn sủi cảo, sau bữa ăn lòng heo, sau đó thì phải nghĩ tiếp, dù sao nàng muốn ăn thịt.


Tưởng tượng như vậy, miệng nàng lại thèm thuồng, chạy nhanh bắt đầu làm.

Bánh bao thịt kỳ thật không khó, nhưng thời gian làm tương đối dài, thịt mang đi rửa sạch cùng hành gừng cắt thành lát, sau đó thêm một chút muối ăn cùng đường, nàng không mua đường cát trắng, trực tiếp bỏ một chút đường đỏ vào bên trong, tiếp theo nêm thêm các loại gia vị, nước tương, dấm, dầu mè từ từ.

Kỳ thật thịt nêm thêm một chút rượu trắng tương đối tốt, có thể khử đi mùi tanh, nhưng rượu là đồ vật quý hiếm, nàng đến phiếu mua cũng không có, khả năng là cha mẹ nguyên chủ, căn bản không nghĩ tới nguyên chủ sẽ yêu cầu phiếu rượu.

Cũng may nàng đã mua được ít tiêu, đợi tiêu nổi trên mặt nước một thời gian, đem tiêu ướt đặt vào trong thịt cũng có thể khử đi mùi tanh, biện pháp này nàng được học từ ba của nàng, Tô Yên ở giữa miếng thịt cho thêm 2 quả trứng, trứng gà được nàng sử dụng, cùng lắm thì buổi tối nàng ăn thiếu hai quả thôi, các loại gia vị được thêm vào, đảo đều theo một hướng trong một thời gian dài, sau dó để sang một bên để bột nghỉ.

Sau đó bắt đầu nặn bột mì, đổ vào trong tô lớn hai chén một mì mạch nhỏ, thêm cả phao đánh phấn*, men, đường cùng một chút nước vừa đủ, đùng đũa đảo đều, trộn tới thời điểm bột hơi dính, nàng mới bắt đầu dùng tay xoa, cho đến khi bột mì trong bát mặt ngoài đều sáng bóng, mới dùng một chén khác chuẩn bị, cho bột mì để lên men một thời gian.


*Bạn nào giải thích hộ mình vóiTrong khoảng thời gian này, Tô Yên làm sườn xào chua ngọt trước, xương sườn ngon nên làm nhiều chút.

Đem mấy thanh sườn rửa sạch sẽ chặt nhỏ, sau đó thêm hành gừng tỏi để vào trong nồi cách thủy, không cần thời gian quá dài, chờ nước sôi một lần là được, rồi nêm gia vị.

Trong nồi cô cho thêm ít đường đỏ, lát gừng, màu sắc của đường đỏ nồng đậm, để vào chảo dầu rất nhanh hóa thành nước đường, chờ toàn bộ hòa tan hết thì cho xương sườn qua đó, thêm đủ loại gia vị dược liêu cùng với nước , nước không cần thiết phải ngập hết miếng xương sườn.

Lúc này vừa vặn có thể lấp đầy dạ dày, hai bên đều không chậm trễ.

Bình Luận (0)
Comment