Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết

Chương 150

"Trụng đầu heo" cũng không phải là lời đùa mà Vương Thúy Phân chế ra, tóc của Diệp Tiểu Muội vừa nhiều vừa dài, gội đầu trong mùa đông, cần nước nóng đủ cho người ta tắm một lần, cho nên cô đã sớm nghe được đám anh cả trêu ghẹo, nói cô không phải là gội đầu mà là trụng đầu heo.

Bây giờ nghe mẹ trêu ghẹo như vậy, Diệp Thư Hoa cũng phản ứng rất nhanh trả lời: "Trụng đầu heo? Con heo nhỏ nhà ai mà xinh đẹp đáng yêu như con chứ!"

Vương Thúy Phân nghe như vậy chỉ cảm thấy con gái út ngày càng không biết xấu hổ, cố ý tranh luận: "Không phát hiện có chỗ nào xinh đẹp đáng yêu cả, chẳng qua chưa thấy con heo nhỏ nào có thể ăn nhiều như con."

Đang nói chuyện, Vương Thúy Phân đã đổ xong nước nóng, cũng dời băng ghế ngồi bên cạnh Tiểu Muội, mẹ con vây quanh nồi nước nóng bắt đầu gội đầu.

Sau khi trở thành Diệp Tiểu Muội, mỗi lần Diệp Thư Hoa gội đầu đều đặc biệt khổ cực, mà cô cảm thấy mệt nhất chính là khâu tạo bọt xoa gội lên đầu.

Rốt cuộc nhà họ Diệp là "nhà giàu" dùng nổi xà bông thơm, mặc dù gội đầu hay tắm đều dùng cùng một miếng, hơn cả phụ nữ cả nhà đều cùng nhau dùng, chuyện này có chút không sạch sẽ. Nhưng so với việc vất vả dùng bồ kết tạo bọt gội đầu, gội bằng nước không, giống với mấy cô gái khác, Diệp Tiểu Muội dùng xà bông thêm gội đầu đã vô cùng xa xỉ rồi.

Bởi vì xa xỉ, cho nên lúc Diệp Thư Hoa gội đầu, đám người chị cả Diệp cũng rất căng thẳng, chủ yếu bây giờ Diệp Tiểu Muội đã không còn là Diệp Tiểu Muội của lúc trước nữa. Ở mặt khác thật sự cô không biết tính toán, dùng xà bông thơm hận không thể dùng đến tận sợi tóc, không buông tha cho sợi nào, dùng như vậy xà bông thơm trong nhà sao đủ để cô dùng? Sau khi phát hiện tật xấu tiêu xài lãng phí này của cô, mỗi lần gội đầu sẽ có mấy cặp mắt nhìn chằm chằm cô, không thể dùng nhiều thêm một chút nào, bao gồm của Vương Thúy Phân. Thấy Diệp Thư Hoa lau xà bông lên hai lần hay là dùng sức chà mạnh xà bông một chút, trên mặt đều đầy vẻ đau lòng ngăn cản lại: "Đủ rồi đủ rồi."

Diệp Thư Hoa vẫn có chút cố gắng chà nhiều một chút, thật khó lắm mới được gội đầu, dù sao cũng phải gội cho sạch sẽ hoàn toàn, nếu không cần gì phải phí sức như vậy?

Sản phẩm sạch sẽ không cho dùng, cũng chỉ có thể nghiêm túc rửa sạch, chà xà bông thơm một chút, Diệp Thư Hoa chà xát mái tóc dài giống như đang giặt quần áo, còn phải nghiêm túc xoa nắn, còn cần phải quan tâm đến mỗi góc nhỏ. Với lượng tóc và chiều dài tóc của Diệp Tiểu Muội, ít nhất Diệp Thư Hoa phải nghỉ ngơi hai ba trận mới có thể gội sạch đầu được, thật sự còn tốn sức hơn chuyện cô giặt một thùng quần áo!

DTV

Cho nên mỗi lần gội đến một nửa, Diệp Thư Hoa đều rất muốn sụp đổ, hận không thể tìm một cây kéo đến cắt hơn một nửa, như vậy ít nhất mỗi lần gội sẽ thoải mái hơn, nhưng thay đổi suy nghĩ một chút, cô cũng sắp gội xong rồi, lúc này cắt tóc có phải quá mức thiệt hay không?

Nắm vững nguyên tắc cái gì cũng có thể ăn, nhưng không ăn thiệt, Diệp Tiểu Muội bừng tỉnh gội sạch sẽ đầu tóc đen, cũng tự nói với mình lần sau gội đầu thì phải cắt tóc.

Nhưng lần tiếp theo đến lúc gội đầu cô lại không nhớ nổi, cứ như vậy kéo dài đến cuối năm, vào lúc này, trái lại tóc đã dài thêm một đoạn, gội đầu càng tốn sức hơn.

Tóm lại Diệp Tiểu Muội mỗi lần gội đầu, tâm trạng đều phải sụp đổ một lần, lâu ngày cũng sắp biến thành bóng ma trong lòng rồi, cho nên đồng chí Vương Thúy Phân chủ động giúp cô gội đầu, cô mới cầu còn không được như vậy, trình độ thỏa mãn không thua gì ăn thịt kho.

Vương Thúy Phân mới vừa xắn tay áo lên, bộ dạng đã chuẩn bị xong, Diệp Thư Hoa không kịp chờ chui đầu vào trong chậu, sau đó một giây tiếp theo, bị nóng đến mức phải ngẩng đầu lên: "Mẹ, nước nóng quá, con thật sự không muốn trụng đầu heo đâu."

Giãy giụa không có hiệu quả, Vương Thúy Phân lại đè đầu cô xuống, bình tĩnh nói: "Nước nóng chỗ nào, mẹ vừa thử rất vừa."

Tất nhiên Diệp Thư Hoa không dễ dàng từ bỏ như vậy, cái gáy chưa bị nắm vẫn còn đang giãy giụa: "Thật sự rất nóng đó mẹ, giúp con pha thêm chút nước lạnh đi, cầu xin mẹ nhanh cứu đứa nhỏ này đi."

Vương Thúy Phân bị biểu diễn khoa trương của cô làm cho dở khóc dở cười, nhưng vẫn kiên trì từ chối: "Nước ấm này rất vừa vặn, pha thêm sẽ bị lạnh, đông cứng c.h.ế.t con."

Sau khi Diệp Tiểu Muội bị bệnh nằm trên giường hơn một tháng, Vương Thúy Phân đã nghiêm túc xem cô như Lâm muội muội, lo lắng một trận gió cũng có thể thổi ngã cô.

Được rồi, trên đời này không chỉ có một loại lạnh gọi là mẹ bạn cảm thấy bạn lạnh, còn có một loại nóng, gọi là mẹ bạn cảm thấy không nóng chút nào, Diệp Tiểu Muội còn có thể nói gì? Cô chỉ có thể cười tiếp tục sống.

Bình Luận (0)
Comment