Lý Đại Hà: "Thảo nguyên ngoại ô không phải vào thời gian trước có rất nhiều bèo sao?
"Bọn tôi để Tiểu Trường Bạch dẫn đầu, dẫn những con heo con khác trong chuồng heo đến thảo nguyên ngoại ô, cùng ngày hôm đó có một con heo nái biến mất hơn nửa ngày trời. Tất cả bọn tôi đều rất lo lắng nên đến tủa ra khắp thảo nguyên ngoại ô để tìm, cuối cùng sau đó phát hiện ra con heo nái đó đang giao phối với con heo nọc.
"Sau đó quay về chưa được bao lâu thì liền phát hiện con heo nái kia đã mang thai."
Theo lý thuyết thì còn chưa tới thời điểm để giao phối.
Bọn họ cũng chưa sắp xếp cho con heo nái đó, nhưng hoàn toàn không ngờ tới mới ra ngoài một chuyến, khi quay về con heo nái kia đã tự mình mang thai rồi.
Thẩm Mỹ Vân nghe xong liền hơi ngẩn người: "Là con nào vậy?"
"Con heo thái hồ này nè."
Những con heo khác đều đang ăn hăng say, chỉ có con heo thái hồ là lười biếng nằm trong ao nước, bộ dạng hiện ra không muốn động đậy.
Thẩm Mỹ Vân chau mày: "Nó ăn như thế nào?"
Lý Đại Hà nhớ lại một lát: "Không muốn ăn cho lắm, từ ngày đó trở đi khẩu vị của nó rất kém, nếu không phảu là do bụng từ từ lớn lên thì tụi tôi cũng đều không biết là nó đang mang thai."
Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một hồi: "Để nó ở một mình trong chuồng riêng đi, để tôi ghi chép lại số liệu."
Giống tạp giao của heo rừng và heo nhà không biết là một con heo con trông như thế nào nhỉ?
Lý Đại Hà đương nhiên không thể không đồng ý, nếu heo thái hồ đã không muốn động đậy thì đành đuổi những con heo khác trong chuồng đi ra ngoài thôi.
Vừa đuổi ra, anh ta liền thấy đau đầu: "Chuồng heo cũng sắp hết chỗ rồi, tôi đang suy nghĩ thử xem sắp xếp hai con này ở đâu?"
"Hết chỗ nhanh thế sao?"
Lúc cô xây chuồng hèo thì vẫn còn nhiều chỗ lắm.
Lý Đại Hà trả lời ừ một tiếng: "Cũng không hẳn là dùng hết toàn bộ rồi, còn có một chuồng khác dùng để nuôi bọn thỏ ở trong đấy."
Thẩm Mỹ Vân: "?"
"Nuôi thỏ?"
Lý Đại Hà bất ngờ: "Chị dâu, chị vẫn chưa biết sao? Là thỏ nhà chị và còn cả thỏ của tham mưu Chu nữa, đều là thỏ con cả."
"Với lại nhà chị đã có hai lứa rồi."
Thẩm Mỹ Vân: "??"
Thỏ nhà cô đã để hai lứa rồi, thế sao cô lại không biết gì.
Nhìn thấy mặt cô đầy mông lung, Lý Đại Hà liền giải thích với cô: "Nhà chị có một con thỏ, lúc bắt lại thì trong bụng con thỏ đã có thai rồi, chị đi chưa được bao lâu thì nó đẻ ra một lứa, lứa đầu tiền có bảy con thỏ con."
"Khi ấy không phải chị đã đưa bọn trẻ về nhà bố mẹ đẻ hơn một tháng sao? Sau đó lại đẻ thêm một lứa nữa, có sáu con."
"Ở đây có mười ba con, một con đã chết rồi, nên giờ còn mười hai con."
"Hơn nữa còn thêm bọn thỏ của nhà tham mưu Chu nữa, thỏ của anh ấy một lứa đẻ ra chín con, về cơ bản đều đã đứng thẳng, còn thỏ của sĩ quan hậu cần cũng đẻ tám con."
"Chị dâu, chị tự tính thử xem tổng cộng có bao nhiêu con."
Đầu óc tính toán của Thẩm Mỹ Vân không giỏi nên cô tính không nổi lắm: "Ý cậu là mới hơn có hai tháng thôi mà chúng ta thoáng chốc đã hơn mấy chục con thỏ ư??"
"Đúng vậy, bọn thỏ chiếm hết chuồng của heo rồi, hơn nữa năng lực sinh sản của thỏ quá mạnh mẽ nên tham mưu Chu và sĩ quan hậu cần cũng không chịu nổi nữa mà đưa bọn thỏ sang chuồng nuôi theo hết ồi."
Chuyện này ——
Trong nhà bỗng chốc tự nhiên là có nhiều thỏ như thế, ai mà trông coi cho nổi chứ.
Mỗi ngày mỗi việc ăn đã không biết phải cho ăn tốn bao nhiêu rồi, huống hồ chi bọn thỏ vô cùng hôi, nhà lại to như thế đương nhiên nuôi không được quá nhiều rồi.
Nếu nuôi nhiều thì thế gọi là cắt đuôi của chủ nghĩa tư bản, nhưng cho chuồng nuôi heo, nhà nước tới nuôi, đương nhiên sẽ không có nỗi băn khoăn này rồi.