[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 1815 - Chương 1815: Ngày Thứ Hai Trăm Lẻ Năm Xuyên Không 9

 Chương 1815: Ngày Thứ Hai Trăm Lẻ Năm Xuyên Không 9 Chương 1815: Ngày Thứ Hai Trăm Lẻ Năm Xuyên Không 9 Chương 1815: Ngày Thứ Hai Trăm Lẻ Năm Xuyên Không 9

Bác sĩ Ưng chuẩn bị xong dụng cụ, thì sờ lên chân bị thương của khỉ Ma Các, anh ấy muốn nói: "Ta chỉ xử lý đơn giản thôi, chắc chắn đối với sự khôi phục vết thương của mi sau này sẽ không phải tốt lắm, nhưng nếu mi có thể tìm được bác sĩ ngoại khoa hoặc khoa chỉnh hình xuất sắc, tiến hành chữa lành bệnh cho mi, thì sau này xác suất sẽ khôi phục được như lúc đầu."

Chỉ là, nơi này của bọn họ muốn tìm được bác sĩ như vậy thật sự là quá khó.

Sau khi Thẩm Mỹ Vân nghe xong mấy lời này, cô lại có suy nghĩ, người khác không tìm được, nhưng cô có thể tìm được, bởi vì cha cô là bác sĩ ngoại khoa xuất sắc, đồng thời, ông ấy cũng biết chỉnh hình.

Thẩm Mỹ Vân cũng hiểu đôi chút, thế là cô bèn hỏi: "Vậy bây giờ điều trị đơn giản, sẽ ảnh hưởng tới việc sau này tìm bác sĩ khác không?"

Điều này khiến bác sĩ Ưng không biết làm sao trả lời.

Anh ấy suy nghĩ một lát: "Phải cân nhắc sự lợi hại, con khỉ Ma Các này chắc chắn đã bị thưởng một thời gian rồi, nó không thể kéo dài thêm được nữa, cho nên tôi tiến hành điều trị đơn giản cho nó là chắc chắn rồi, còn về mức độ ảnh hưởng sau này, thì phải xem trình độ của người bác sĩ cô tìm được rồi."

Thẩm Mỹ Vân nghe thấy vậy, trong lòng đã có tính toán: "Vậy làm phiền anh rồi, hãy giúp khỉ Ma Các này coi trước đi."

Đương nhiên bác sĩ Ưng không thể không đồng ý.

Nửa tiếng sau, khỉ Ma Các vui vẻ nhấc một chân có nẹp lên, làm như vậy khiến cho nó rất không thoải mái, nhiều lần muốn đưa tay ra lấy ném đi.

Nhưng bị Thẩm Mỹ Vân ngăn lại: "Không được lấy."

"Sẽ ảnh hưởng tới việc khôi phục vết thương."

Lúc này khỉ Ma Các mới chịu thôi, lúc đi trên đường, chỉ nhảy lò cò một chân, có hơi giống với gà đứng một chân, trông rất buồn cười.

Thật sự cũng bị người ta cười suốt cả chặng đường, lúc bắt đầu khỉ Ma Các còn nhe nanh múa vuốt muốn phản kích lại, nhưng về sau, người cười nó thật sự quá nhiều.

Dứt khoát, nhịn thôi.

Dưới mái nhà con người, không thể không cúi đầu.

Có sự tồn tại của khỉ Ma Các, Thẩm Mỹ Vân đi tới đâu, nó đi theo tới đó, còn về công việc sau đó, một người một khỉ phối hợp với nhau rất tốt.

Sau khi mọi người xung quanh nhìn thấy đều không nhịn được hết sức khen ngợi.

"Con khỉ này đúng là rất thông minh."

Nó vậy mà còn biết đuổi gà cho Thẩm Mỹ Vân, dạy dỗ thỏ, còn về heo, thì nó lại muốn nhảy lên đầu của con heo, làm trời làm đất.

Bó tay, trên chân thắt cái nẹp, vừa nhảy, làm một tiếng bụp, nằm chẹp dưới đất, nó ngã tới hoa cả mắt.

Thẩm Mỹ Vân: "..."

Khỉ Ma Các: "..."

Nó che mặt lại giả vờ như không có chuyện gì, rồi trèo lên một chỗ khác, tiếp tục dạy dỗ mấy con gà, còn về cô heo thì tạm tha cho tụi nó.

Đợi nó khôi phục chân cà nhắc này đã rồi quay lại chiến đấu tiếp.

Mọi người đều cười khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Thẩm Mỹ Vân cũng vậy. Hầu Tử cười càng ngày càng xấu hổ, che mặt trốn ở phía sau Thẩm Mỹ Vân. Mọi người đều ngây người.

Thẩm Mỹ Vân ở lại đồn trú quân Thanh Sơn hai ngày, sau khi kiểm tra hàng hóa, tính toán, xác định số lượng có thể bán ở đây, cô cùng Tống Ngọc Thư trở về đồn trú quân Mặc Hà.

Cùng đi về với cô còn có Hầu Tử.

Nó đã thu hút sự chú ý của nhiều người trên đường đi. May mắn là Hầu Tử cư xử rất tốt, cũng coi như vượt qua nguy hiểm mà trở về đồn.

Thẩm Mỹ Vân mang theo Hầu Tử vừa bước vào nhà, bọn trẻ đều chạy tới như điên.

"Để cháu nhìn một chút, để cháu nhìn một chút, đây có phải là con khỉ không?"

"Nó thật nhỏ, thật dễ thương."

"Cơ thể của nó được bao phủ bởi lông, đôi mắt của nó rất to và đen."

Thẩm Mỹ Vân chào bọn trẻ rồi cùng Hầu Tử trở về nhà, sau khi nhận được tin tức, Miên Miên cũng chạy về, thở hổn hển: "Mẹ, bọn họ nói, mẹ mang theo một con khỉ nhỏ về à?"

"Ừ."

Bình Luận (0)
Comment