Lời dặn dò này làm mọi người nhìn nhau, lo lắng bất an.
Sao khu nhà dân đột nhiên có một chị dâu danh tiếng lớn như vậy chứ, sau này họ phải ở chung thế nào đây.
Thẩm Mỹ Vân còn chưa biết, cô vừa đi, phía sau đã bàn tán xôn xao, suýt nữa là điều tra cô đến tận gốc rễ. Tuy nhiên, cô biết cũng không sao.
Bản thân cô đường hoàng ngay thẳng, hoàn toàn không sợ mọi người dò hỏi.
Về đến nhà, việc đầu tiên Thẩm Mỹ Vân làm là cất đồ đã mua, sau đó sắp xếp cho Quý Trường Tranh.
"Anh đi đo xem cửa sổ nhà mới của chúng ta kích thước bao nhiêu?"
"Để em cắt một bộ rèm cửa mới." Tìm người làm chắc chắn là không kịp, chỉ có thể tự mình làm tạm, dùng tạm vậy.
Quý Trường Tranh đương nhiên không từ chối yêu cầu của Thẩm Mỹ Vân, anh gật đầu rồi tìm một thước dây da ra, đo cửa sổ xong, báo kích thước cho Thẩm Mỹ Vân.
Thẩm Mỹ Vân: "Được rồi, anh đợi em chút." Cô cầm kéo cắt xoẹt một tiếng, liền cắt tấm vải bông đó.
Sau khi làm xong đưa cho Quý Trường Tranh: "Anh treo đi." Cô thấp quá, treo không tiện.
Quý Trường Tranh gật đầu, lấy một cái ghế đẩu nhỏ, đứng lên trên bắt đầu treo rèm cửa, còn chưa treo xong thì nghe thấy tiếng gõ cửa ở bên ngoài.
Tiếng gõ cửa vang lên, Thẩm Mỹ Vân và Quý Trường Tranh bỗng chốc sững sờ. Họ mới chuyển đến, hàng xóm xung quanh còn chưa quen biết, giờ này ai lại đến tìm họ?
Hai người nhìn nhau.
Ngay sau đó, Thẩm Mỹ Vân nói: "Anh cứ tiếp tục treo rèm cửa, em ra mở cửa."
Quý Trường Tranh gật đầu.
Thẩm Mỹ Vân đi ra, vừa mở cửa, đã thấy người đến là Tiêu Ái Mai, cô ngạc nhiên: "Chị dâu."
Tiêu Ái Mai xách một ít rau xanh: "Không biết nhà em có không, chị vừa hái được một ít từ vườn nhà mang qua." Đều là rau trồng trong vườn nhà, ở khu nhà dân có cái lợi này, trồng rau rất thuận tiện.
Thẩm Mỹ Vân cúi đầu nhìn, quả nhiên thấy một ít cà tím, đậu đũa, cải thảo thường thấy vào mùa hè.
"Chị dâu, nhà em tạm thời vẫn còn rau."
"Đã hái rồi, em cứ nhận lấy đi." Tiêu Ái Mai cười cười: "Nhà chị trồng nhiều, tạm thời cũng ăn không hết." Đương nhiên, mục đích chính của cô ấy đến đây là muốn làm quen với Thẩm Mỹ Vân. Cô ấy nghe chồng nói, vợ của Quý đoàn trưởng muốn đến đây mở trại chăn nuôi, nếu không có gì bất ngờ, cô ấy sẽ là giám đốc.
Giám đốc nha, đương nhiên phải làm quen trước, sau này dù là mua thịt hay làm gì khác cũng sẽ thuận tiện hơn một chút.
Thẩm Mỹ Vân không biết Tiêu Ái Mai còn có ý sâu xa này, cô thật sự cảm ơn đối phương: "Vậy em không khách sáo nữa, cảm ơn chị dâu."
"Khách sáo gì chứ, sau này chúng ta đều là hàng xóm cả."
Tiêu Ái Mai xua tay: "Chị đến đây đưa rau là phụ, còn có một việc rất quan trọng."
"Chị nói đi."
"Là thế này, sáng nay chị đi dạy, chị đã hỏi giúp em, con gái nhà em năm nay lên cấp hai phải không?"
"Đúng vậy."
"Trường của chị có lớp học hè, chị đến hỏi xem con gái nhà em có muốn tham gia không?"
Thật là buồn ngủ gặp chiếu manh.
"Tham gia." Thẩm Mỹ Vân trước đây còn đang lo lắng Miên Miên nghỉ hè không biết phải làm sao. Nếu là sau này, lên cấp hai buộc phải học lớp học hè để con trẻ thích nghi trước với kiến thức văn hóa cấp hai, nhưng vì điều kiện ở Mạc Hà không cho phép, chuyện này vẫn luôn bị trì hoãn.
Bản thân cô cũng có dạy bù kiến thức văn hóa cấp hai cho Miên Miên, nhưng cô bận quá, thời gian không dư dả, mà cũng không phải giáo viên chuyên nghiệp, so với giáo viên trong trường chắc chắn kém hơn một chút.
"Chị dâu, cụ thể phải làm thế nào? Chị nói rõ cho em biết." Thẩm Mỹ Vân trực tiếp mời Tiêu Ái Mai vào nhà: "Em muốn tìm hiểu tình hình cụ thể."
"Được."
Tiêu Ái Mai muốn chính là kết quả này, Nếu muốn mối quan hệ giữa người với người gần gũi, thì chuyện anh giúp tôi, tôi giúp anh qua lại phải làm thường xuyên , khi đó mối quan hệ của hai bên mới thân thiết được.