Thẩm Mỹ Vân nghe vậy, trong lòng cô lập tức mềm nhũn: "Chỉ cần con không sợ nóng là được."
"Không sợ." Miên Miên hớn hở đi bê bàn, ghế, cũng chỉ có lúc này trên người cô bé mới có thể thấy được vài phần trẻ con như ngày xưa.
Thẩm Mỹ Vân nhìn cô bé, không nhịn được lắc đầu.
Quý Trường Tranh cười cô: "Có phải cảm thấy con bé lớn rồi không?"
Miên Miên ở ngay dưới mí mắt anh, anh cũng cảm thấy đứa nhỏ sao lại thế này, một ngày một thay đổi.
Thẩm Mỹ Vân "ừm" một tiếng: "Nhanh quá."
Quý Trường Tranh nhéo nhéo vai cô: "Đợi con bé lớn lên, chúng ta cũng già rồi."
Đúng vậy.
Bỏ qua chủ đề đau lòng đó, Thẩm Mỹ Vân bắt đầu bận rộn, gia vị hầm đều đã chuẩn bị sẵn, đại hồi, quế, lá nguyệt quế, tiêu Tứ Xuyên, đường phèn.
Đầu tiên cho dầu vào nồi, đun nóng, cho đường phèn vào, xào cho đến khi có màu cánh gián, sau đó cho nước nóng vào, cho gia vị hầm vào, đun sôi, sau đó mới cho sườn, chân giò, tai heo, da heo vào.
Đây là món thịt cần hầm lửa lớn, ít nhất phải hầm trên bốn mươi phút, như vậy mới có thể mềm nhừ ngon miệng.
Nhân lúc trong nồi đang hầm thịt lửa lớn, Thẩm Mỹ Vân đổ một túi đậu nành vào giỏ, gọi Quý Trường Tranh đến.
"Lại đây, cùng em cắt hai đầu của đậu nành."
Như vậy hầm đậu nành mới dễ ngấm gia vị hơn.
Còn có cả đậu phộng nữa, cô đổ khoảng bốn cân ra, ngâm trong nước để rửa sạch bùn đất trong đó.
Hai người cùng làm.
Thẩm Mỹ Vân và Quý Trường Tranh cầm kéo cắt đậu nành, Miên Miên thì bê bàn nhỏ đến, nằm sấp ở cửa bếp làm bài tập, cô bé vừa viết, vừa không nhịn được ngẩng đầu nhìn bọn họ.
"Mẹ."
Thẩm Mỹ Vân đáp một tiếng, ngẩng đầu nhìn cô bé: "Sao vậy?"
Miên Miên cười tủm tỉm: "Không có gì, chỉ là muốn gọi mẹ thôi."
Cô bé rất thích cảm giác này, ba mẹ làm cơm trong bếp, cô bé nằm sấp ở cửa bếp làm bài tập, loại cảm giác thỏa mãn đó, có lẽ chỉ có người trong cuộc mới biết.
Thẩm Mỹ Vân nghe vậy, búng nhẹ vào mũi cô bé: "Thật là trẻ con."
Lớn như vậy rồi, còn gọi mẹ ơi mẹ à.
Miên Miên mím môi cười ngượng ngùng, trong mắt cô bé, dù có lớn đến đâu thì cô bé cũng là con của mẹ.
Trong lúc nói chuyện, Thẩm Mỹ Vân cũng không ngừng tay, dùng kéo nhanh thoăn thoắt, tay lên tay xuống, đậu nành đã được cắt hai đầu.
Ước chừng cắt khoảng mười phút cô đã đứng dậy, đi xem món hầm trong nồi, lật từng món hầm trong đó lên một lượt, sau đó mới quay lại tiếp tục bận rộn.
Đợi đến khi cắt đậu nành xong, chân giò hầm và sườn hầm trong nồi cơ bản cũng sắp xong rồi, Thẩm Mỹ Vân cầm đũa chọc xuống, chân giò mềm nhừ, đũa chọc thẳng xuống đáy, sườn thịt săn chắc, có xu hướng muốn tách ra, Thẩm Mỹ Vân đã biết những món hầm này cũng sắp được rồi.
Đầu tiên vớt tai heo ra, tai heo hầm quá lâu sẽ không ngon, tai heo trộn lạnh ăn sẽ có độ giòn, cho nên tai heo là thứ phải vớt ra trước tiên.
Tiếp theo là da heo ướp, da heo hầm mềm nhừ, một miếng vào miệng là tan ngay, giống như ăn thạch vậy, dai dai có hơi dính răng, nếu không thích vị hầm ban đầu, còn có thể tự pha nước sốt chua cay, thêm ớt hiểm, cho nhiều giấm và dầu mè, thêm chút hành lá xanh mướt.
Pha xong nước sốt chua cay, rưới lên da heo đã thái miếng, trộn da heo để ăn, vừa chua vừa cay vừa dai, lại thanh mát, ngon không gì sánh bằng.
Cuối cùng vớt sườn hầm và chân giò hầm ra, hai thứ này không sợ hầm lâu, đặc biệt là chân giò ướp, hầm càng lâu, collagen trên đó càng mềm mịn.
Húp một miếng là vào miệng hết, ngon không gì sánh bằng.
Còn sườn ướp, Thẩm Mỹ Vân không thích nạc quá, ăn mùi vị luôn thua chân giò một bậc, nhưng mà Miên Miên thích ăn nên cô mới làm.
Đợi những món hầm này đều được vớt ra, còn không quên rưới thêm một muỗng canh nước hầm vào, ngâm trong nước hầm, để bên ngoài nguội từ từ.