[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 2207 - Chương 2207: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Hai Xuyên Không 2

 Chương 2207: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Hai Xuyên Không 2 Chương 2207: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Hai Xuyên Không 2 Chương 2207: Ngày Thứ Hai Trăm Năm Mươi Hai Xuyên Không 2

Có sự giải quyết nhanh chóng của Tào Đức Quang nên cuối cùng đôi bên cũng đạt được thỏa thuận, mấy người Thẩm Mỹ Vân và Kim Lục Tử cũng không tiếp tục ồn ào nữa.

"Tuy nhiên," Thẩm Mỹ Vân dừng lại: "Nếu như chúng ta bày sạp bán hàng trước cửa cao ốc thì thỏa thuận làm ăn chúng ta đã thảo luận trước kia sẽ phải hủy bỏ đấy."

Trước đó bọn họ đã thương lượng với nhau rằng sẽ bán cho đối phương năm ngàn chiếc đồng hồ đeo tay điện tử, với điều kiện là bọn họ sẽ không bày sạp ở đây.

Mà nếu như bọn họ đã bày sạp thì giá của đồng hồ đeo tay điện tử sẽ rẻ hơn so với đồng hồ được bán trong cao ốc bách hóa, như vậy cũng có nghĩa là bọn họ sẽ phá hoại thị trường của người ta.

Tào Đức Quang đã chân thành đối đã với bọn họ như vậy nên đương nhiên không lý nào Thẩm Mỹ Vân lại gài bẫy người ta được.

Tào Đức Quang nghe thấy vậy thì cũng ngẩn ra: "Đồng chí Thẩm, ý cô là sao?"

Đây là lần đầu tiên anh ta lại nhìn thấy mỡ dâng đến miệng rồi lại bị đẩy ra thế này.

Thẩm Mỹ Vân thản nhiên nói: "Chúng tôi bán giá chắc chắn sẽ thấp hơn so với các anh, mà như thế cũng có nghĩa là đang làm khó với cao ốc bách hóa."

Nếu như bọn họ đã muốn mượn thế của cao ốc bách hóa thì đương nhiên cũng muốn có qua có lại.

Tào Đức Quang cũng lập tức hiểu ý, anh ta ngẫm nghĩ một chút rồi nói: "Thế này đi, cô định bán giá bao nhiêu?"

Thẩm Mỹ Vân nói: "Giá y như lúc nãy tôi mới nói cho anh."

Cái này —

Tào Đức Quang: "Nếu vậy thì quả thật chúng tôi cũng không quá phù hợp để nhập hàng của cô về."

"Mọi người cứ bày sạp bán đi."

"Nhưng mà," Tào Đức Quang tò mò hỏi: "Cô bán giá thấp như vậy thì lời lãi lấy đâu ra đây?"

Giá thấp nhất cũng chỉ có mười đồng, phải biết là cao ốc bách hóa bọn họ nhập đồng hồ đeo tay điện tử về đã là sáu đến tám đồng một chiếc rồi, nếu như bán có mười đồng thì chỉ sợ là tiền vận chuyển cũng không đủ trả.

Thẩm Mỹ Vân cười một tiếng: "Kiếm chút tiền lộ phí đó mà."

Đương nhiên cô sẽ không tiết lộ ra giá vốn thực sự của mình, cô cũng sợ bị đánh mà.

Sau khi quyết định thêm chút vấn đề nữa thì Thẩm Mỹ Vân mới rời đi, cô vừa mới ra ngoài thì mấy người Kim Lục Tử, Tiểu Hầu và Diêu Chí Anh đã lập tức tiến đến nghênh đón.

"Mỹ Vân, thế nào rồi? Bọn họ có làm khó em không?"

Lời này vừa dứt thì những người đang đứng xung quanh xem náo nhiệt cũng nhìn sang, thậm chí tai bọn họ cũng vểnh lên đã hóng chuyện.

Thẩm Mỹ Vân cười một tiếng, cô nói: "Đều đã giải quyết xong hết rồi, quản lý Tào là người rất tốt, còn cho chúng ta được bày sạp bán ở trước cửa cao ốc bách hóa nữa."

"Đi thôi, anh Lục, Tiểu Hầu, mang hàng hóa ra ngoài đi thôi, để mọi người còn được tới lựa chọn nữa."

Kim Lục Tử nói: "Thật sao?"

Để bọn họ bày sạp bán ở ngoài cửa chính thì chẳng phải chính là đang cướp đi mối làm ăn của bọn họ hay sao?

"Đương nhiên, quản lý Tào sẽ không gạt người đâu." Thẩm Mỹ Vân quay đầu lại nhìn Tào Đức Quang: "Có đúng không, quản lý Tào?"

Tào Đức Quang gật đầu nói: "Coi như là tôi đang bồi tội với mọi người."

Vừa giải quyết được vấn đề với mấy người Thẩm Mỹ Vân, cũng vừa để trấn an những vị khách đang có mặt ở đây.

Vừa nói xong thì xung quanh không biết ai là người đã dẫn đầu vỗ tay lên: "Quản lý Tào quả là người thoải mái."

"Đúng đúng đúng."

Nhìn thấy mọi người sôi nổi khen ngợi mình khiến Tào Đức Quang cũng không nhịn được mà cười, Vương Nguyệt Mai, vợ anh ta đang đứng bên cạnh cũng không kìm được mà kéo tay anh ta: "Giải quyết xong rồi sao?"

Tào Đức Quang 'Ừ' một tiếng.

Cuối cùng Vương Nguyệt Mai cũng có thể vỗ ngực thở phào một cái, nhìn Thẩm Mỹ Vân đang đứng mời mọi người mua hàng thì không nhịn được mà thở dài: "Thật là không ai có thể ngờ tới, người không thể mua nổi mì ăn liền lại có thể lấy ra được nhiều hàng hóa đến như vậy."

Bình Luận (0)
Comment