[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 2402 - Chương 2402: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Lăm Xuyên Không 1

 Chương 2402: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Lăm Xuyên Không 1 Chương 2402: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Lăm Xuyên Không 1 Chương 2402: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Lăm Xuyên Không 1

Thấy Thẩm Mỹ Vân không lên tiếng, Lâm Tây Hà nhịn không được hỏi một câu: "Đắt lắm sao?"

"Hả?" Thẩm Mỹ Vân bối rối.

Lâm Tây Hà: "Nếu thật sự là quá đắt, vậy thì thôi đi." Anh ta giơ cánh tay gầy yếu của mình: "Tôi có thể chống đỡ một hai lần."

Trông không chắc chắn lắm.

Nhất là chuyện xảy ra bên ngoài không chỉ một lần. Những kẻ mù quáng, tội phạm cướp bóc, chuyên môn theo dõi những người làm ăn như bọn họ.

Thẩm Mỹ Vân bật cười: "Không đắt, tiền lương tôi trả cho Hồng Vũ và Đại Sơn là một tháng bảy mươi đồng."

So với tiền lương của Trần Ngân Diệp cao hơn mười đồng, nhưng là bởi vì chuyên môn bất đồng, việc của Hồng Vũ và Đại Sơn có tính nguy hiểm rất cao.

Không xảy ra chuyện thì không sao, vừa xảy ra chuyện thì lấy mạng liều mạng.

Cho nên, tất nhiên tính chất công việc cũng không giống nhau, thế nhưng tiền lương của Trần Ngân Diệp, về sau Thẩm Mỹ Vân vẫn sẽ tiếp tục điều chỉnh cho cô ấy, phương hướng của cô ấy là móc nối cùng lượng tiêu thụ của cửa hàng, chỉ là đây là chuyện sau này.

Lâm Tây Hà vừa nghe một tháng chỉ bảy mươi đồng, lúc này anh ta vỗ tay một cái: "Vậy cô tìm cho tôi hai nnguòi." Một tháng trả tiền lương một trăm sáu mưoi đồng anh ta vẫn trả nổi.

Loại người buôn bán sỉ như anh ta, một ngày kiếm được cũng không chỉ một trăm sáu mưoi đồng, so sánh như vậy, một tháng tốn một trăm sáu mưoi đồng bảo vệ an toàn bản thân, ngược lại có thể tiếp nhận.

Thẩm Mỹ Vân nói rõ ràng cho anh ta biết: "Bảy mươi đồng một tháng là tiền lương cơ bản, tôi còn bao bọn họ ăn ở, nếu thật sự gặp phải vấn đề lớn, không nhưng phải lo tang lễ, hơn nữa còn phải bồi thường cho người thân của bọn họ một số tiền lớn."

Đây là tiền mua mạng ngưòi ta.

Đương nhiên, không đến múc bất đắc dĩ, có thể sẽ không đến bước này, nhưng việc thuê vệ sĩ này đúng là như vậy, bình thường nhàn rỗi chỉ ăn rồi đi theo chủ thuê, nhưng đến lúc thật sự bận rộn, đó mới là thứ chết người.

Lâm Tây Hà: "Đây là chuyện đương nhiên. Nếu bọn họ vì bảo vệ tôi mà hy sinh, tôi nên lo hậu sự cho bọn họ."

Anh ta là thương nhân, nhưng không phải gian thương, lại càng không phải thương nhân tàn nhẫn vô tình.

Thẩm Mỹ Vân: "Vậy được, anh chờ tôi vài ngày, tôi bảo chồng tôi sắp xếp đưa tới. Đợi đến khi đó tôi sẽ nói với anh."

Lâm Tây Hà ừ một tiếng, vui vẻ rạo rực dẫn Hồng Vũ và Cao Đại Sơn đến xưởng may bên Cao Dung.

Vừa vặn xưởng may bên Cao Dung đang cực kỳ thiếu người, trước tiên mặc kệ làm cái gì, đều có thể giúp được.

Như là người như Hồng Vũ cùng Cao Đại Sơn, chỉ có bận rộn mới có thể làm cho bọn họ an tâm.

Ngay khi họ đi.

Bầu không khí của cửa hàng nhất thời thoải mái hơn rất nhiều, thật sự là hai người Hồng Vũ cùng Cao Đại Sơn quá mức có lực áp bức, hai người cao vạm vỡ vừa đứng ở cửa hàng, ngay cả khách hàng muốn đi vào cửa mua quần áo, đều phải do dự một lát.

Tiểu Hầu bởi vì xuất binh đã lâu, hơn nữa vóc dáng cậu ta cũng không tính là cao, cùng lắm được gọi là khỏe mạnh, nhưng cũng may cậu ta đi theo Thẩm Mỹ Vân ra ngoài nên có kinh nghiệm từ trước, gặp người lập tức sẽ nở nụ cười mỉm chi.

Ngược lại biết làm ăn khéo léo đưa đẩy kháck hàng.

Có cậu ta hỗ trợ, cậu ta không chỉ hỗ trợ thu tiền, còn có thể quan sát ttàt cửa hàng, để những người muốn ra tay lén lút lấy trộm quần áo cũng đều phải bỏ cuộc.

Thêm một người vẫn tốt hơn.

Đối với Thẩm Mỹ Vân và Trần Ngân Diệp mà nói, ít nhất cũng không bận rộn đến mức đầu bù tối mắt như trước.

Đợi đến sau khi kết thúc một ngày, lần này Thẩm Mỹ Vân ngược lại là không để cho Cao Dung tới đón nữa, thật sự là từ khi có Tiểu Hầu gia nhập, cậu ta cũng như là một vệ sĩ tạm thời.

Thẩm Mỹ Vân cũng thả lỏng không ít.

Bình Luận (0)
Comment