[Thập Niên 70] Sau Khi Xem Mắt Mẹ Mỹ Nhân Đưa Con Nằm Thắng (Dịch Full Vip)

Chương 2410 - Chương 2410: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Lăm Xuyên Không 9

 Chương 2410: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Lăm Xuyên Không 9 Chương 2410: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Lăm Xuyên Không 9 Chương 2410: Ngày Thứ Hai Trăm Bảy Mươi Lăm Xuyên Không 9

Điều này làm cho Trần Ngân Diệp nhịn không được len lén nói với Thẩm Mỹ Vân: "Dì Thẩm, dì tìm một người trời sinh để làm nhân viên bán hàng"

Đều là lần đầu tiên bán đồ, Minh Phán Đễ so với cô ấy lúc trước còn tốt hơn nhiều.

Lúc trước lần đầu tiên cô ấy bán đồ, phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng thật lâu, cũng không mở miệng ra được, mài giũa trước sau một tháng, lúc này mới dám bước ra mặt.

Nhưng Minh Phán Đễ thì không, cô ấy có một loại bản lĩnh gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ.

Rõ ràng khách hàng kia mặc quần ống loe vào, chân to như voi, cô ấy lại có thể cười khanh khách khen người ta mặc vào rất thon thả, cái quần này quả thực là đo ni đóng giày cho đối phương.

Thành thật mà nói, lần đầu tiên nhìn thấy một màn như vậy, Trần Ngân Diệp quả thực bị chấn động mạnh, cô ấy dù là làm nhân viên bán hàng gần một năm cũng không bằng Minh Phán Đễ!

Nhìn thấy Trần Ngân Diệp hài lòng như vậy, Thẩm Mỹ Vân cười cười: "Vậy là được, dì còn lo lắng cô ấy không phải là người chuyên bán hàng thì sẽ gặp khó khăn."

Trần Ngân Diệp lắc đầu như trống bỏi: "Cô ấy thích hợp làm bán hàng hơn cháu, nhưng..."

Cô ấy do dự một chút: "Minh Phán Đễ lại không có trình độ văn hoá nào."

Cô ấy không biết chữ, hoặc là nói chỉ biết chữ đơn giản, tính toán cũng không tốt.

Cho nên căn bản không có cách nào tính sổ.

Thẩm Mỹ Vân suy nghĩ một chút: "Vậy cháu có thể dạy riêng cho cô ấy."

Trần Ngân Diệp: "Để cháu hỏi xem cô ấy có muốn học hay không."

"Cửa hàng bên này giao cho cháu trước." Thẩm Mỹ Vân: "Mấy ngày nay dì sẽ tập trung tìm nơi thuê làm công ty và đăng ký công ty vệ sĩ, có thể phải vất vả cho cháu một chút."

Trần Ngân Diệp: "Không vất vả không vất vả, đây là việc cháu nên làm."

Thẩm Mỹ Vân thấy cửa hàng đều đã đi vào quỹ đạo, cô lập tức rời đi, muốn thuê nhà để làm công ty trước, lần này Quý Trường Tranh một lần sẽ đưa mười người lại đây.

Hiển nhiên chỉ một tầng này sẽ không thích hợp.

Thuận tiện nhất vẫn là thuê một căn nhà nhỏ.

Như vậy dù là chỗ ở cho mười người, hay là trữ hàng, hoặc là để bọn họ sinh hoạt hàng ngày, cơ bản đều có thể thỏa mãn.

Thẩm Mỹ Vân tìm một vòng, nhà ở gần đường Cao Đệ bởi vì là khu thương mại, cho nên tiền thuê nhà đều rất đắt.

Nhưng thật ra bên Sa Hà, bởi vì mở nhà xưởng khá nhiều, bây giờ còn chưa hoàn toàn phát triển, cô lập tức quyết định tìm nhà ở ở đó.

Đúng lúc Thẩm Mỹ Vân tìm nhà. Quý Trường Tranh ở Cáp Nhĩ Tân xa xôi, còn lại là mười người đàn ông cao lớn chuẩn bị rời khỏi trú đội, trầm mặc một lát, chợt lạnh lùng giọng nói vang lên: "Những người muốn chuyển công tác ra khỏi hàng!"

Sau khi Quý Trường Tranh dứt lời, các chiến hữu trước kia còn hai mắt đẫm lệ mông lung, nhất thời đưa mắt nhìn nhau: "Đoàn trưởng Quý, sao vậy?"

Nhưng bọn họ vẫn nghe lời anh, nhanh như chớp toàn bộ đứng ra.

Trong sân có không ít người đang đứng.

Quý Trường Tranh nhéo mi tâm: "Ra khỏi hàng theo tôi qua đây."

Những người này coi như là binh lính dưới tay anh, anh coi như là quen thuộc tính tình đối phương.

Mọi người còn có chút nghi hoặc, nhưng cũng biết Quý Trường Tranh sẽ không hại bọn họ, vẫn quy củ đi ra theo.

"Đoàn trưởng Quý, sao vậy?"

Quý Trường Tranh nhìn bọn họ: "Các anh có ai nguyện ý đến Dương Thành lang bạt thì ra khỏi hàng."

Lời này vừa dứt, có người tính cách bốc đồng, lúc này không chút do dự lập tức đứng ra, cũng có người không quả quyết, đứng tại chỗ còn đang rối rắm.

Nhưng đã có gần mười người đứng ra, nhìn đã là đủ rồi.

Quý Trường Tranh đếm, lập tức nói: "Đứng ra thì ở lại, còn lại thì về đơn vị."

Những người rối rắm kia, còn chưa đưa ra quyết định, cũng đã mất đi cơ hội, thấy Quý Trường Tranh bảo bọn họ trở về, còn có người muốn há miệng, nhưng nghĩ lại đê Dương Thành cũng cách quê nhà quá xa.

Quên chuyện đó đi.

Bình Luận (0)
Comment