Toàn bộ quá trình khiến đám người Thẩm Mỹ Vân mơ mơ hồ hồ, chờ đối phương đi rồi, Trần Ngân Diệp lúc này mới thu tiền lại, nói với Thẩm Mỹ Vân: "Chị Lan vẫn luôn là như vậy, mỗi lần cửa hàng chúng ta có kiểu quần áo mới, chị ấy đều là một lần mua ba bộ, trả tiền lập tức rời đi."
Thậm chí còn không thử quần áo.
Trực tiếp trở về đến tiệm cắt tóc của mình thử, nếu là không thích hợp thì tới đổi.
Trần Ngân Diệp tò mò: "Dì Thẩm, chị Lan mở tiệm cắt tóc kiếm được nhiều tiền như vậy sao?"
Mỗi lần đến mua quần áo, đều là bỏ mấy trăm đồng ra mua, hơn nữa cũng không thèm chớp mắt.
Minh Phán Đễ ngược lại là biết chút gì đó, cô ấy mới vừa há miệng, đã bị Thẩm Mỹ Vân liếc mắt qua một cái, Minh Chiêu Đễ trong nháy mắt câm miệng.
"Em đến nhà kho lấy hàng."
Thẩm Mỹ Vân lúc này mới hướng tới Trần Ngân Diệp nói: "Tiệm cắt tóc có quy tắc sinh tồn của tiệm cắt tóc, cháu hỏi ít nhìn nhiều, ngày thường bên trong bán nhiều hàng, kiếm nhiều tiền. Ông nội cháu còn ở nhà nói nhớ cháu không chịu được
Cô vừa nói, Trần Ngân Diệp nhất thời xuvs động: "Cháu đã đáp ứng ông nội của cháu, kiếm nhiều tiền một chút, cuối năm đón ông ấy đến Dương Thành tránh mùa đông."
Mạc Hà thật sự là quá lạnh, người già căn bản chịu không nổi khí lạnh, cô âyd trước kia là không có năng lực, hiện tại cô ấy không giống vậy.
Mấy tháng nay cô ấy chỉ trích phần trăm cầm cũng có nhỏ hai ngàn đồng, số tiền này cũng đủ để cô ấy mua vé xe phía nam cho ông nội, cũng đủ thuê nhà nuôi sống ông nội.
Thẩm Mỹ Vân nghe nói như thế, sắc mặt nhu hòa một lát: "Nếu như cháu có thể đón bí thư bộ đến được phía nam, cuối năm dì cho cháu một trăm đồng tiền thưởng."
Xem như biến tướng hiếu thuận với bí thư chi bộ.
Trần Ngân Diệp ngây người: "Thật sao?"
Thẩm Mỹ Vân: "Dì lừa cháu lúc nào?"
Trần Ngân Diệp lúc này cong mắt: "Cảm ơn dì Thẩm."
Dì Thẩm đã thay đổi vận mệnh của cô ấy và Ngân Hoa.
Là quý nhân lớn nhất đời này của hai chị em các cô ấy.
Bên cạnh Minh Phán Đễ nghe nói như thế, cô ấy hâm mộ nhìn về phía Trần Ngân Diệp, cô ấy phát hiện mặc kệ miệng mình ngọt như thế nào, đều không thể trở thành người thân mật nhất với quản lý trưởng.
Bởi vì chi Ngân Diệp quen biết đối phương đã lâu.
Thế nhưng, cô ấy cùng chị Ngân Diệp có quan hệ gần gũi, theo tính chất bắc cầu, chính là cô ấy cùng quản lý trưởng có quan hệ gần gũi.
Một ngày trôi qua, đến hơn tám giờ tối, người Y Gia mới chậm rãi ít đi.
Thẩm Mỹ Vân mắt thấy ít người, lập tức để cho Trần Ngân Diệp cùng Minh Phán Đễ tổng kết hàng: "Xem hôm nay bán bao nhiêu cái? Một người kiểm hàng, một người kiểm sổ sách."
Hai người bọn họ sớm đã trở thành cộng sự hoàn mỹ.
Thẩm Mỹ Vân vừa dặn dò, các cô âyd lập tức bắt đầu khởi động, một người kiểm tiền, một người kiểm hàng, thế nhưng nửa tiếng sau, trước hết mới kiển xong hàng hoá.
Minh Phán Đễ: "Còn một ngàn chín trăm bảy mươi mốt đôi."
Tương đương với nói bán được ba ngàn kiện hàng.
Bên này, Trần Ngân Diệp cũng sắp kiểm xong: "Bên này cháu có một khoản ba vạn chín ngàn đồng."
Thẩm Mỹ Vân cầm máy tính, sau một lúc gia giảm: "Tương đương nói tất thủy tinh bán được ba vạn đồng, quần áo khác tổng cộng bán được chín ngàn đồng?"
Trần Ngân Diệp ở trong lòng tính toán một chú, rất nhanh coi như hiểu được, cô ấy gật đầu: "Là như vậy."
Cô ấy còn không quên bổ sung: "Tất thủy tinh hàng mẫu không tính, lấy doanh thu ngày hôm đó mà nói, nhiều hơn bình thường khoảng ba ngàn đến bốn ngàn."
Doanh thu ngày thường của bọn họ khoảng năm ngàn, nhưng hôm nay tất thủy tinh là sản phẩm mới được đưa ra thị trường, dẫn đến những hàng hóa khác trong cửa hàng của bọn họ, cũng bị tăng lên một mảng lớn.
Thẩm Mỹ Vân: "Không tệ. Buổi tối mời mọi người ăn khuya."