Ba người tất nhiên không từ chối.
Không quá ba ngày, bản thiết kế đã xuất hiện.
Thẩm Mỹ Vân nhìn bản thiết kế kia cực kỳ hài lòng: "Chọn phiên bản này đi."
Bọn Đường Mẫn cũng thích bà chủ như Thẩm Mỹ Vân, thân là người thiết kế, bọn họ ghét nhất chính là bà chủ thay đổi một lần lại một lần, cuối cùng nói cho bọn họ biết là thích phiên bản gốc.
Đó đối với tâm trạng của người thiết kế mà nói, không thể nghi ngờ sẽ giết người phóng hỏa!
Xác định chi tiết bản vẽ, Thẩm Mỹ Vân lập tức bắt đầu đi chợ vật liệu xây dựng mua sắm, cô phát hiện bên trong chợ vật liệu xây dựng Bằng Thành, so với Dương Thành còn kém một mảng lớn.
Là chủng loại ít đi rất nhiều.
Không có biện pháp, cô chỉ có thể chạy hai đầu, đầu tiên là sàn nhà, trên thị trường mua gạch đen lát sàn nhà, Thẩm Mỹ Vân không phải quá ưa thích.
Cuối cùng xác nhận muốn sàn đá cẩm thạch màu xám, hơn nữa cô là khách hàng lớn, hai bên thương lượng hàng mẫu trước, sau khi Thẩm Mỹ Vân đặt mua một trăm đồng tiền gạch.
Lại đi mua các loại đèn kiểu khác nhau, cùng với đồ dùng trong bồn rửa tay, vòi phun, bồn rửa tay, gương vân vân.
Trừ lần đó ra, còn thông qua đốc công Lưu liên lạc với thợ mộc, để cho thợ mộc vào sân, căn cứ kích thước đại sảnh để đóng ngăn tủ, cùng với kích thước phòng mẫu, đóng tủ quần áo cùng tủ đầu giường.
Còn có cửa sổ, Thẩm Mỹ Vân thống nhất lắp đặt cửa sổ thủy tinh lớn màu trắng, hơn nữa còn dùng hai lớp rèm cửa sổ, rèm cửa màu trắng, cùng với rèm cửa màu tím, khi hai loại rèm cửa sổ đồng thời kéo xuống, toàn bộ trong phòng giống như đêm tối.
Thế nhưng, chỉ là kéo rèm lụa màu trắng lên, cả gian phòng trắng như ban ngày, màu sắc sáng ngời.
Chỉ trong vòng một tuần, căn phòng mẫu đã được xây dựng xong. Nói thật, thời khắc phòng mẫu làm xong, tất cả mọi người đều kinh diễm.
Tường màu trắng, lại có hiệu quả làm cho trong phòng càng sáng ngời. Tường màu xanh đậm sẽ làm cho trong phòng sinh ra một loại mát mẻ, cho dù màu chính là màu tối.
Nhưng màu trắng thì không, ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào, cộng thêm phản quang của bức tường màu trắng, thế cho nên toàn bộ trong phòng sáng ít nhất ba tone.
Là loại hào quang cực kỳ thoải mái này.
Thẩm Mỹ Vân cười cười: "Kiểu kinh điển vĩnh viễn không bao giờ lỗi thời."
Đơn giản mà nói, ba màu đen trắng xám là màu cực kỳ dễ dùng của tông màu lạnh.
"Còn có tủ quần áo này cũng rất tốt, nhìn một khối mỏng manh, không nghĩ tới bên trong lại có thể chứa nhiều đồ như vậy."
Đường Mẫn cảm thở dài.
Nghiêm Hoa lắc đầu: "Mình cảm thấy cái tủ dựng thẳng đầu giường này mới là kinh điển."
Khách có thể ngồi ăn và làm bài tập về nhà.
"Cái giường này lúc ấy mình đã nằm thử, rất mềm mại, hơn nữa rất lớn, khách nhập trú khách sạn một nửa khoảng thời gian đều sẽ ở trên giường, cho nên cái giường này mới là sự tòn tại tốt nhất."
Vì chọn giường, Thẩm Mỹ Vân liên tiếp chạy tới hai chợ đồ nội thất, cuối cùng theo phong cách cổ điển tối giản này, đương nhiên giá cả cũng cực kỳ đắt.
Chỉ riêng cái giường này đã hơn ba trăm đồng.
Nhìn thấy mọi người càng khen càng thái quá.
Thẩm Mỹ Vân nở nụ cười, cắt ngang bọn họ.
"Tốt lắm tốt lắm, khen nữa thì gian phòng mẫu này sẽ bị mọi người khen lên trời, nếu cảm thấy không tệ, vậy trước tiên dựa theo phòng mẫu trang hoàng đi."
Một câu nói quyết định hướng trang hoàng của khách sạn Đại Hoa.
"Một khi trang hoàng toàn bộ phòng khách sạn - - " Hồ Hạ Lan thấp giọng nói: "Chắc chắn sẽ tốn rất nhiều tiền. Bà chủ, ít nhất cô cũng phải đầu tư một con số này."
Cô ấy khoa tay múa chân một ngón tay.
"Mười vạn?"
Đường Mẫn suy đoán.
Hồ Hạ Lan: "Cô nghĩ cũng hay thật, mười vạn đã muốn trang hoàng cả Đại Hoa? Vậy hoàn toàn không đạt được hiệu quả bà chủ muốn. Ít nhất một trăm vạn."