Thẩm Miên Miên an tĩnh đi trên con đường này, cổ họng cô ấy khô khốc, giọng nói chát chát, ngay cả mũi cũng chua xót: "Trước kia nơi này rất loạn sao?"
Hậu Thiên Lượng gật đầu: "Đúng vậy, trước kia tôi đi khối này là đất hoang, đông một khối tây một khối, phía trên còn có rất nhiều bụi cây gai, về sau được dì Thẩm hạ lệnh dỡ bỏ, còn có khối phía sau em, đều là nhà cũ, mấy chục nhà, bọn họ đều không chịu dọn đi, về sau là dì Thẩm cho họ một số tiền lớn phá bỏ và dời đi nơi khác, lúc này bọn họ mới đồng ý dọn đi. Còn có phía sau cái kia một khối sườn núi nhỏ, thấy không? Đó là nơi chưa được đào xong."
Thẩm Miên Miên gật đầu.
"Lúc trước khi bí thư chi bộ ở đây bán đất, cố ý bán sườn núi kia gom vào một chỗ cho dì Thẩm, ước chừng hơn một trăm mẫu, dì Thẩm cũng nhận, ngay cả bí thư chi bộ Lý kia cũng không nghĩ tới, lúc trước vốn tưởng rằng đã lừa dì Thẩm một phen, nhưng không nghĩ tới dì Thẩm vậy mà bảo tôi đem ngọn núi kia đào lên, đất lấy đi lấp bằng bãi sông. Đất đào ra ít nhất còn có thể lấp được mười mẫu bãi sông, điều này có nghĩa là đối phương tặng không cho chúng ta hai mươi mẫu đất. Sau đó, bí thư Lý phát hiện chúng ta làm như vậy, tức đến suýt lệch mũi."
Đây là chuyện Thẩm Miên Miên chưa bao giờ biết, hoá ra mảnh đất này trải qua quá trình gian khổ như vậy, bên trong có mẹ đấu trí đấu dũng cùng đối phương, cũng có mẹ thông minh tài trí cùng với tầm nhìn rộng lớn, lúc này mới tạo nên một mảnh đất bằng phẳng trước mặt.
"Vậy đào núi có phải rất khó không?" cô ấy vừa hỏi, Hậu Thiên Lượng trầm mặc: "Đúng là rất khó, có núi là đất phù sa thì đào đào, có núi là đá, cũng chỉ có thể dùng máy xúc đập từng chút một, cho nên tiến độ rất chậm và chi phí cũng rất cao."
Lúc trước mua mảnh đất này, cậu ta nghe nói hình như mới không tới hai mươi vạn?
Nhưng chỉ đào sườn núi này, trước mắt đã sắp đầu tư bảy tám vạn rồi, còn lâu mới kết thúc.
"Dẫn tôi đi xem một chút."
Thẩm Miên Miên thấp giọng nói.
Hậu Thiên Lượng tất nhiên không từ chối, sườn núi hơn một trăm mẫu kia, hiện giờ đã đào một nửa, nơi được đào xuống cùng đã ngang hàng mặt đất, mà những thổ nhưỡng kia bị từng xe vận chuyển đến bên cạnh bãi sông, sau đó xe tải đổ xuống, đất và đá đổ vào lấp đầy bãi sông, ngay sau đó sẽ có một chiếc xe tới, san bằng chỗ đó hết lần này đến lần khác.
Mãi đến khi phần đất đai kia hoàn toàn được đầm chặt, mới có thể tiến hành làm tiếp công đoạn tiếp theo.
Thẩm Miên Miên xem xong, cô ấy lẩm bẩm nói: "Khó trách nơi này tốn nhiều chi phí như vậy."
Đây là đào núi lấp biển.
Hậu Thiên Lượng: "Đúng, giá thành cao, nhưng dì Thẩm nói, một khi toàn bộ nơi này lấp đầy biến thành lục địa, giá trị nơi này vượt quá tưởng tượng."
Nói tới đây, cậu ta nhìn về phía Thẩm Miên Miên, thản nhiên nói: "Tôi rất hâm mộ em."
Dì Thẩm thay Thẩm Miên Miên đi chín mươi chín bước, một bước cuối cùng, để cho Thẩm Miên Miên đi tới, đến cuối cùng hoàn thành cái này một trăm bước, bên ngoài đều chỉ khen Thẩm Miên Miên.
Bởi vì, cô ấy làm tốt bước cuối cùng, trực tiếp che khuất chín mươi chín bước vất vả phía trước.
Thế gian chỉ nhìn thấy người lên đỉnh, mà không nhìn thấy bờ vai dưới thân người lên đỉnh.
Thẩm Mỹ Vân dùng bả vai của mình, khiêng Thẩm Miên Miên lên, để cho cô ấy đi xem thế giới rộng lớn hơn, để cho cô ấy đi con đường bằng phẳng hơn.
Thẩm Miên Miên đột nhiên nở nụ cười: "Tôi cũng rất hâm mộ chính mình."
Trong suốt cuộc đời, cô ấy đã là con gái của Thẩm Mỹ Vân.
Đây là may mắn của cô ấy.
*
Xem xong Phổ Đông bên này, Thẩm Miên Miên trong lòng đã có một ý tưởng đại khái.
Cô ấy ở Phổ Đông bên này hai ngày, thời gian hai ngày này, cô ấy dùng chân đo đạc mỗi một chỗ nơi này.