Có Thẩm Mỹ Vân có nghĩa là có hai mươi con heo, còn liên tục có dòng thịt heo ổn định.
Điều này -
Sĩ quan hậu cần càng hạ quyết tâm hơn, anh ấy nhất định phải chiêu mộ Thẩm Mỹ Vân, bà cô này, phải vào quân đội!
Đây là tổ tông của anh ấy, tổ tông sống của anh ấy.
Tuy nhiên, mắt thấy Thẩm Mỹ Vân kiên quyết không đồng ý đi qua quân đôi, cực kỳ nguyên tắc mà từ chối.
Sĩ quan hậu cần càng nóng lòng, anh ấy nhìn xung quanh rồi giơ tay kéo Quý Trường Tranh đang chuẩn bị tắm rửa đi đến trước mặt, đẩy anh đến trước mặt Thẩm Mỹ Vân.
"Thẩm đồng chí, cô đến quân đội đi, nếu cô đến quân đội, tôi đem Quý Trường Tranh gói ghém lại tặng cho cô."
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Cô có thể cảm nhận được đối phương không biết xấu hổ.
Cái gì mà nói tặng Quý Trường Tranh cho cô?
Nhìn thấy Thẩm Mỹ Vân bất động.
Sĩ quan hậu cần nhìn Quý Trường Tranh với vẻ mặt chán ghét nói: "Vào thời điểm quan trọng, muốn để cậu hữu dụng một chút mà cũng vô dụng, một chút cũng không quyến rũ được nỗi đồng chí Thẩm."
Quý Trường Tranh: "..."
Sau đó, khi anh ấy quay lại nhìn Thẩm Mỹ Vân, mặt đầy gió xuân ấm áp, trên môi nở nụ cười: "Thế này thì sao, đồng chí Thẩm, trong quân đội của chúng tôi có rất nhiều thanh niên trai tráng độc thân. Nếu không thì cô đi cùng tôi đến quân đội một chuyến xem thử cô có thích chàng trai trẻ đầy sức sống nào không?"
Thẩm Mỹ Vân: "..."
Quý Trường Tranh: "..."
Sau khi nghe được lời của Sĩ quan hậu cần, mọi người có mặt tại hiện trường đều rơi vào im lặng đến quỷ dị.
Không biết qua bao lâu.
Quý Trường Tranh sắc mặt tái xanh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Thôi Kiến Quốc, anh có muốn tôi tìm giúp vợ anh một mùa xuân thứ hai không?"
"Trong quân đội có rất nhiều thanh niên trẻ tuổi lại cường tráng như thế, sao lại không có người có thể lực tốt hơn anh đúng không?"
Sĩ quan hậu cần: "..."
Thủ đoạn này quay lại đập lên chính mình, thật khiến người ta không vui nỗi.
Tuy rằng tuổi của anh ấy không lớn lắm, nhưng so với đám người Quý Trường Tranh, nhóm thanh niên này dù sao cũng ở tuổi thanh niên này, nên anh ấy cũng được coi là một ông già rồi.
Đừng tưởng rằng anh ấy không biết, lúc luyện tập, mỗi lần gặp phải một thanh niên nào đó, đặc biệt là khi phải cởi bỏ áo khoác, chỉ mặc áo lót mỏng bên trong, hoặc cởi trần thân trên vật lộn trên sân luyện tập.
Người vợ trong nhà của anh ấy lần nào cũng nhìn không rời mắt được, liên tục nói rằng có một nhóm nam bồ tát sống trong quân đội đặc biệt đến để cứu độ tất cả chúng sinh.
Chỉ để làm cho những người chị dâu đã có chồng này hạnh phúc không thôi.
Nói thật thì ai bảo đàn ông háo sắc còn đàn bà thì không, mấy chị dâu đã lấy chồng cũng mạnh dạn nói chuyện phiếm với nhau.
Người đàn ông của cô đã ở trên giường làm được bao lâu?
Tại sao người đàn ông của cô mấy ngày mới làm một lần?
Cái gì mà tất cả đàn ông đều là kẻ đê tiện, lúc muốn thì bất chấp sống chết, giống như một người phụ nữ trinh khiết và tử đạo. Trên thực tế, nếu không chống chọi được với cái lạnh trong chưa đầy hai ngày, mỗi một ngày sau, anh ta sẽ chỉ chui vào chăn trong giường đất nung ủ ấm.
Hừ.
Thật sự là không biết xấu hổ.
Tất nhiên, sĩ quan hậu cần sẽ không nói ra điều này ra, kẻo lại dạy mấy bài học không tốt cho những thanh niên chưa lập gia đình này.
Vì vậy, Sĩ quan hậu cần quyết đoán đổi chủ đề: "Nhìn một chút, nhìn một chút đã, Quý Trường Tranh, cậu đang sốt ruột phải không? Tôi không phải chỉ nói đùa với cậu chút thôi mà? Báo cáo kết hôn của cậu và đồng chí Thẩm Mỹ Vân đã được cấp rồi, tôi giới thiệu cho cô ấy cũng vô dụng mà, đúng không?"
"Chẳng phải như vậy là tôi đang phá hoại hôn nhân quân sự rồi sao? Vậy tôi còn muốn làm nữa à?"