Không nói chuyện nuôi heo nữa, bây giờ, Quý Trường Tranh vừa khổ vừa hôi. Nếu bây giờ thương lượng về vấn đề hôn nhân, cũng cảm thấy nói chuyện đó không tốt lắm.
Thật sự vừa hung vừa thối.
Không lễ phép không nói, anh cũng không thể hung ngất bố mẹ vợ tương lai của anh, nếu họ lại không muốn gả con gái mình cho anh thì phải làm sao?
Bên kia Quý Trường Tranh muốn cùng Thẩm Mỹ Vân nói cái gì, Thẩm Mỹ Vân đỡ trán, cô cười một tiếng: "Được rồi, tôi sẽ không chịu thiệt thòi gì đâu."
Cô cũng không còn là con nít nữa, đây đều là người quen của Quý Trường Tranh. Làm sao có thể chịu thiệt thòi được.
Suy cho cùng, mối lo lắng của Quý Trường Tranh có chút loạn.
Nghe lời đảm bảo của Thẩm Mỹ Vân, Quý Trường Tranh mới yên tâm đi sang phòng bên cạnh.
Nói đến phòng tắm này, sau khi Thẩm Mỹ Vân chuyển đến đây, cô cảm thấy việc tắm ở đây rất bất tiện nên đã nhờ cậu Trần Hà Đường của mình đặc biệt xây dựng nó.
Vì có thể giữ ấm tốt, hơn nữa còn có một tường đất nung, lúc đó, cô cố tình chọn bùn vàng để đặc biệt dùng làm cho căn phòng kín gió, ngoài việc kín gió, còn xây một bếp lò đất nung ở phía bên ngoài, thông ngay phía sau lưng bếp lò đất nung chính là bức tường kia.
Phần giữa của bức tường thực ra có thể nói là trống không, chỉ dùng để trữ hơi nóng.
Ngay khi bếp lò đất nung phía trước bắt đầu cháy, trên mặt bức tường cũng dần dần nóng lên, khi bức tường nóng lên, căn phòng nhỏ cỡ lòng bàn tay cũng trở nên ấm áp hơn.
Ở những nơi như vùng Đông Bắc, tắm vào mùa đông là nguy hiểm nhất, nếu lạnh cóng sẽ dễ sốt cao, nhiều người sợ bị bệnh nên cả mùa đông chỉ tắm đúng một lần, hoặc họ phải đến nhà tắm của công xã tắm rửa.
Nhưng đi nhà tắm bên đó, mỗi một lần tắm sẽ mất một phân tiền, nhiều người không có để bỏ ra.
Dù sao, bẩn một chút cũng sẽ không bệnh được, bọn họ cứ như vậy chịu đựng suốt mùa đông, nhưng Thẩm Mỹ Vân thì khác, cô sống ở miền Nam nhiều năm nên việc tắm rửa hàng ngày đã trở thành thói quen của cô.
Trước đây, khi còn ở Điểm thanh niên trí thức, lúc đó không có điều kiện, chỉ có thể tự vệ sinh qua loa lau người hàng ngày.
Nhưng sau này cô chuyển đến sống với cậu, có cậu làm chỗ dựa, Thẩm Mỹ Vân đương nhiên sẽ không ủy khuất chính mình.
Cô thiết kế phòng tắm này và để Trần Hà Đường đi sửa chữa nơi này, giờ đây cả nhà đều thuận tiện sử dụng.
Ngay cả Quý Trường Tranh cũng không ngoại lệ, nói thật đây là lần đầu tiên anh bước vào phòng tắm của nhà Mỹ Vân.
Cảm giác như nhìn thấy chuyện chưa từng trải.
Quý Trường Tranh sau khi đi vào, liền sờ đông, sờ tây, sờ tới sờ lui đến mức Trần Hà Đường không khỏi nhìn qua.
Là Trần Hà Đường dẫn anh vào phòng tắm.
Thân hình anh cao lớn, giống như một con gấu nâu, nói thật thì phòng tắm chật hẹp này khi có hai người đứng cùng một lúc, lại càng thêm chật chội hơn.
Thấy Quý Trường Tranh vẫn đang nhìn quanh khắp nơi, anh thậm chí còn chạm vào vòi ống nước tạm thời.
Trần Hà Đường nói: "Đó là vòi nước."
"Cậu chưa từng nhìn thấy qua nó à?"
Quý Trường Tranh nói "..."
Trông thấy thì có trông thấy rồi, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy loại đầu bình lọc bằng nhựa với đầy lỗ ở phía trên đó.
Nó trông giống như một con nhím gai, còn đang rò rỉ nước.
Quý Trường Tranh sờ sờ, hỏi: "Đây là cái gì?"
Có cảm giác như bị choáng ngợp bởi những trải nghiệm mới và môi trường xung quanh sang trọng.
Trần Hà Đường nhìn anh với ánh mắt kỳ lạ: "Vòi hoa sen, cậu không nhận biết vòi hoa sen à?"
"Dùng để tắm rửa."
"Tắm?"
Quý Trường Tranh càng bối rối hơn. Trần Hà Đường mở vòi nước tạm thời ra, khi vòi nước được mở thì nước nóng bắt đầu chảy ra.
Tuy nhiên nếu để nước nóng trực tiếp chảy ra thì sẽ rất nóng, nhưng đầu bình lọc bằng nhựa này cộng thêm nước được phun từ nhiều lỗ khác nhau. Nước nóng hiển nhiên ở nhiệt độ vừa phải hơn, có thể xối tới mọi bộ phận trong cơ thể.