"Tập luyện nhiều như vậy, cậu đứng lên ngồi xuống làm gì?" Liếc nhìn đã biết tập rất lâu rồi.
Làm sao chỉ chọn đứng lên ngồi xuống? Còn cần cái chân nữa không?
Kết thúc cái ngồi xổm cuối cùng.
Quý Trường Tranh đứng lên, hình như chân đều mềm nhũn rồi, thiếu chút nữa đứng không vững, ngồi bệt tại chỗ.
Anh dựa tường miễn cưỡng đứng lên, nói một câu bí hiểm với bác sĩ Tần: "Anh không hiểu."
Chỉ cần chân anh đủ run thì người khác sẽ không nhận ra anh vẫn là trai tân.
Bác sĩ Tần: "? ?"
Đồ thần kinh!
Hoàn toàn không hiểu nổi tư tưởng của người này, anh ta vẫn là đi ngủ thì tốt hơn, chỉ là nhìn thấy bộ dáng vịn tường bước đi của Quý Trường Tranh.
Cũng thú vị.
Từ phòng y tế đến sân huấn luyện mất mười phút, Quý Trường Tranh đi mất hai mươi phút, mà không có anh ta.
Chân mềm nhũn, một bước ba bước đều mềm nhũn.
Hoàn toàn giống như cọng bún, căn bản không thẳng được.
Nghĩ đến, hôm nay đến sân huấn luyện, chắc chắn không có người cười anh lúc bước chân ngỗng mũi chân thẳng.
Sân huấn luyện.
Một đám người đàn ông đã đến trước, chính là vì tiếp tục cuộc cá cược hôm qua.
Doanh trưởng Lý dẫn đầu: "Mọi người nói, hôm qua Quý Trường Tranh động phòng chưa?"
"Không chắc chắn, không phải chúng ta tối qua ở nhà anh ta ăn cơm sao? Ăn cơm xong đã hơn chín giờ rồi."
"Theo lí mà nói, nếu thời điểm này, muốn làm muốn chút gì đó không dễ dàng, dù sao năm giờ sáng chúng ta cũng phải thức dậy."
"Vậy không hoàn toàn, thật sự muốn làm chuyện đó một chút, đừng nói năm giờ thức dậy, bốn giờ phải về nhà cũng phải gắng sức làm một trận."
Lời này vừa nói xong, liền bị mọi người cười: "Lời này của anh trần trụi quá rồi? Thoạt nhìn như một chàng trai trẻ mới kết hôn, mới có dục vọng một tiếng làm một lần."
"Cái này còn có thể nói như thế nào?"
Doanh trưởng Triệu tò mò, dù sao anh ta hận không thể ở bên cạnh vợ từ sáng đến tối, tốt nhất là đừng tách nhau ra.
"Cậu hỏi Sĩ quan hậu cần thử, hỏi Chu tham mưu thử, nếu chỉ có một tiếng ở bên cạnh vợ, bọn họ sẽ chọn làm gì?"
Sĩ quan hậu cần và Chu tham mưu đều đồng thanh trả lời: "Đương nhiên là ngủ."
Thật nghĩ không thông, chỉ có một tiếng đồng hồ, không đi ngủ, lại làm chuyện tốn sức lực?
Không không không, đều muốn bị nghĩ.
Đi ngủ tốt biết bao nhiêu, mài lực có bao nhiêu mệt, làm xong eo đau chân mềm, còn bị vợ nói một câu.
"Xong rồi hả."
Đó mới là câu tổn thương nhất.
Qua bốn mươi tuổi một tháng mài lực một lần liền không tệ rồi.
Nếu như đã chỉ có một tiếng, vậy phải làm gì? Đương nhiên là ngủ, nghỉ ngơi dưỡng sức, hưởng thụ cuộc sống.
Chỉ là lời này, người trẻ như doanh trưởng Triệu không hiểu được.
Anh ta cũng thật sự không hiểu, anh ta sờ sờ đầu cười bí hiểm: "Cưới vợ thật tốt, mỗi ngày ngủ cùng vợ, vô cùng vui vẻ.
Niềm hạnh phúc của cưới vợ, kẻ độc thân tưởng tượng không tới.
Vẻ mặt tươi cười hạnh phúc của anh ta, sĩ quan hậu cần cùng Chu tham mưu hoàn toàn đồng tình: "Đứa trẻ này còn nhỏ, chưa từng trải qua hiểm ác nhân gian, qua mười năm cậu ta nhìn lại, cậu ta có thể còn vẻ mặt hạnh phúc như vậy hay không."
Lời này vừa nói, Lý doanh trưởng bên cạnh tổng kết lại.
"Lạc đề rồi, đi xa rồi, không phải chúng ta đánh cược sao, xem xem Quý Trường Tranh hôm qua có động phòng không?"
"Nào nào nào, tiếp tục."
"Tối hôm qua cậu ta uống một chút rượu, theo lý mà nói là sẽ có làm." Nói lời này là chỉ đạo viên Ôn, anh ta thân thuộc Quý Trường Tranh, vì vậy lần này anh trực tiếp đặt cược.
"Tôi cá một tháng tất hôi, khẳng định Quý Trường Tranh đã kết thúc hai mươi ba năm trai tân."
Lúc nói lời này, chỉ đạo viên Ôn tràn đầy tự tin.
Sự tự tin trần đầy này của anh ấy cũng làm lay động những người khác.
Sĩ quan hậu cần nghĩ: "Tôi cũng đoán như vậy, tôi hôm qua tôi kính Quý Trường Tranh ba ly rượu, dưới tác dụng của rượu, nếu cậu ta không kết thúc cuộc đời độc thân vậy phải nghi ngờ cậu ta có vấn đề rồi."